Nhược điểm cùng ưu điểm của bản thân nó chính là sự khổng lồ! Vì to lớn nên rất khỏe mạnh nhưng cũng vì to lớn nên rất chậm chạp và dễ trúng đòn!
"Khèeeee.....!Grừ..."
Cự bạch xà hai mắt đỏ ngầu, hướng lên trời gầm thét thật to rồi nhìn về phía Hàn Băng, há to miệng máu gầm thét thêm một lần nữa! Có vẻ như, nó đã đạt đến cực hạn rồi!
Từ trên đỉnh đầu của cự bạch xà theo mắt thường có thể thấy dần mọc ra vô số chiếc gai nhọn! Gai nhọn này có màu đen nhánh, bên trong giống như có dịch nhờn chuyển động không ngừng, to bằng một cánh tay người lớn.
Gai nhọn từ trên đỉnh đầu cự bạch xà dọc theo sống lưng của nó, mọc lên nối tiếp đến tận đốt đuôi cuối cùng mới dừng lại.
Lúc này đây, đôi mắt của nó không còn là màu huyết tươi nữa mà đã biến thành màu huyết thẫm pha lẫn màu đen kì lạ mang đầy sát khí hướng về phía Hàn Băng.
Chiếc đuôi to lớn đầy gai nhọn quét một vòng dưới đất hất tất cả cây cối cùng tuyết trắng bay đi, lộ ra một khoảng đất trống nho nhỏ màu nâu pha lẫn gạch đá.
Cự bạch xà cắm, đúng, chính là cắm đuôi của mình xuống khoảng đất đó.
Mặt đất nơi này khẽ rung chuyển nhè nhẹ, sau đó giống như nở đất, vô số gai nhọn từ chỗ đuôi của cự bạch xà mọc lên, lao về phía Hàn Băng.
Những nơi mà gai nhọn này đi qua đều bị phá hủy.
Chiếc gai như nham thạch nóng bỏng, đi đến đâu khói bốc lên đến đó, hạt tuyết cũng giống như bị hấp thu mà tan biến.
Hàn Băng chưa bao giờ là khinh địch, lại càng chưa từng buông lỏng cảnh giác trong trận đấu nên nhanh chóng suy nghĩ đối sách đánh bại cự bạch xà trước mắt đây!
Giao chiến hơn nửa canh giờ Hàn Băng cũng coi như có chút hiểu cự bạch xà này rồi! Chiêu thức tấn công của nó bao gồm phun khí độc, phóng độc cùng táp! Chiếc đuôi của nó hầu như là chưa từng tấn công ra chiêu thức nào! Bất quá, bây giờ thì Hàn Băng đã biết lí do tại sao!
Thân thể thoắt ẩn thoắt hiện, thoáng cái đã đứng cách xa tầm tấn công của cự bạch xà, kiếm khí phá không chém vào phần đuôi mà nó giấu dưới đất.
"Gràooooo...."
Tiếng hét đầy đau đớn nhanh chóng vang lên, cự bạch xà nhìn chiếc đuôi đầy máu của mình cực kì tức giận cùng điên cuồng! Ánh mắt chứa đầy sự oán hận và lửa giận như thiếu đốt nhìn về Hàn Băng.
Nó thề nó phải nuốt nhân loại này vào bụng!
Liên tiếp phóng ra ba đòn chí mạng vào đuôi cự bạch xà, Hàn Băng thoắt cái đã tránh được đòn tấn công của nó sau đó.
Mặc dù không thể chém đứt đoạn đuôi kia nhưng lại khiến cho nó tổn thương như vậy, nàng cũng cảm thấy tạm ổn rồi.
"Khèeeee...."
Cái miệng cự bạch xà há thật to lộ ra cái lưỡi đã chuyển sang đen tuyền từ bao giờ mà gầm thét, khí độc liền từ trong miệng nó bay ra, phun về phía Hàn Băng đang đứng.
Thấy vậy, Hàn Băng vận động nội lực trong người truyền thẳng xuống dưới chân, một cước đá thân cây cổ thụ bên cạnh mình bay lên, hướng thẳng vào miệng cự bạch xà mà bay tới, liên tiếp bốn năm thân cây!
Cự bạch xà đang há to miệng phun khí độc liền chuyển sang táp, dễ dàng chụp lấy mấy thân cây đang bay tới.
Đợi lúc bản thân cự bạch xà phá được chiêu đầu tiên của Hàn Băng thì nàng đã xông tới đầu nó từ lúc nào rồi.
Đứng trên đầu cự bạch xà, Hàn Băng giơ cao thanh kiếm trong tay, không hề ngần ngại, đâm thẳng vào mắt nó.
"Gràoooooooo...."
Tiếng hét đầy đau đớn vang lên, cự bạch xà đâm đầu thật mạnh xuống dưới đất, hòng giết chết người vừa làm nó tổn thương kia.
Hàn Băng sau khi hạ kiếm xong liền nhanh chân di