"Nhị công chúa, ngươi tới rồi, thật tốt quá!" Tây Môn Tình Nhi kinh hỉ không thôi.
"Tình Nhi, là ngươi à." Đế Liên Vận nhàn nhạt nói, trên thực tế, khi Tây Môn Tình Nhi dùng Phân Thân Phù thì nàng đã biết là ai rồi.
"Ngươi gọi ta đến là có việc gì?" Đế Liên Vận hỏi thẳng, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trong mắt nàng hiện lên một tia không kiên nhẫn.
Nữ nhân nhu nhược ngu ngốc lại còn ương ngạnh như Tây Môn Tình Nhi là loại người nàng khinh thường nhất.
Nếu không phải vì Tây Môn Tình Nhi là con gái của vị vương gia khác họ duy nhất ở Nam Tuyết Quốc, nắm trong tay một phần tư quyền lực triều đình, Đế Liên Vận nàng sẽ thèm để ý tới một quận chúa nhỏ nhoi?
"Công chúa, chuyện đó, thật ra…." Tây Môn Tình Nhi thêm mắm thêm muối kể lại, nói đám người Bạch Lăng có bao nhiêu xấu xa, chính mình có bao nhiêu ủy khuất.
Chỉ tiếc Đế Liên Vận căn bản không hề muốn nghe những việc này, lập tức ngắt lời, "Tình Nhi, ý của ngươi là, ngươi lấy Phân Thân Phù ta đưa cho ngươi để sử dụng lúc nguy cấp ra dùng trong sòng bạc sao?!"
Phảng phất cảm nhận được Đế Liên Vận không cao hứng, Tây Môn Tình Nhi mếu máo, "Ta, ta… Lúc nãy cũng là tình huống nguy cấp a, tiện dân kia muốn giết ta!"
Giết chết là tốt nhất, đỡ phải thêm phiền phức cho nàng! Đế Liên Vận trong lòng nghĩ.
Mặt ngoài, nàng vẫn che giấu rất tốt, "Ngươi yên tâm đi, hai người kia đã bị phong ấn linh lực, không có gì phải sợ."
Tây Môn Tình Nhi âm thầm giật mình.
Phong ấn linh lực? Nàng còn tưởng hai người kia là phàm nhân.
Quả nhiên, người thường sao có thể có ánh mắt khủng bố như thế!
Biết Bạch Lăng và Phượng Miên Miên không phải người thường, Tây Môn Tình Nhi càng thêm khó chịu trong lòng.
Nàng nhất định phải giữ nhị công chúa lại, cho Bạch Lăng một giáo huấn!
Đang lúc Tây Môn Tình Nhi nghĩ cớ để Đế Liên Vận ra mặt giúp mình, Đế Liên Vận đã lên tiếng trước, "Phải rồi, lúc nãy ngươi nói ngươi rút thăm rất xấu?"
Tây Môn Tình Nhi buồn bã gật đầu, "Đúng vậy công chúa, ta cũng không biết tại sao lại thế này, rõ ràng vận khí của ta vẫn luôn rất tốt a?"
Mọi người nghe vậy không để trong lòng, vận khí lúc tốt lúc xấu là điều bình thường thôi mà.
Nhưng ngoài dự đoán, Đế Liên Vận lại nghiêm túc mà nhíu mi, "Các vị đang chơi rút thăm trúng thưởng phải không, không ngại bổn cung tham gia chứ?"
Nàng cần phải xác nhất lại một chuyện, nếu như Tây Môn Tình Nhi nói đúng thì phiền toái thật sự có thể to lắm!
Thân là chủ nhà Dạ Mặc Phong không tiện từ chối, khách khí đáp, "Nhị công chúa đại giá quang lâm, xin cứ tự nhiên."
Đế Liên Vận gật đầu, "Cảm tạ."
…….
"Tiểu Mị Nhi…." Phòng bên kia, Cổ Linh nhỏ giọng kêu Dung Mị, từ lúc Đế Liên Vận xuất hiện, biểu tình của nàng thật sự đáng sợ quá nha!
"Ta không sao." Dung Mị hít sâu một hơi thở ra.
Mặc cho ai cũng không thể tưởng tượng được Đế Liên Vận sẽ xuất hiện ở đây bằng cách này.
Đúng là "có duyên" thì ngàn dặm cũng gặp được a!
Dung Mị lạnh lùng nhếch môi, ban nãy nàng không có bỏ qua bất kỳ biểu tình nào của Đế Liên Vận.
Rõ ràng giữa Tây Môn Tình Nhi và Đế Liên Vận có bí mật gì đó.
Có thể làm Liên Vận công chúa tôn quý của chúng ta hạ thấp thân phận chơi rút thăm trúng thưởng ở sòng bạc, xem ra bí mật này còn không nhỏ!
Dù có là gì đi nữa, hôm nay Đế Liên Vận ở địa bàn của nàng, nàng nhất định sẽ đào nó ra!
……
Thêm một người gia nhập, thứ tự rút thăm cũng được sắp xếp lại.
Vân thái hậu lắc đầu rút lui, từ sau khi Đế Liên Vận xuất hiện nàng liền mất đi hứng thú chơi, nhớ đến một bóng dáng lửa đỏ mị hoặc chúng sinh, lại nhìn Đế Liên Vận một bộ bạch y như tiên, không tiếng động thở dài.
Phượng Miên Miên cũng rời khỏi, nàng phải để 120 cái tâm nhìn chằm chằm đề phòng Đế Liên Vận, nào còn