Bên trong rừng cây rậm rạp, một bạch y thiếu nữ nổi bật đang tiến sâu vào sơn mạch, gương mặt thanh tú của nàng một mảnh thản nhiên như không sợ chạm phải Ma thú cường đại.
Nam Cung Khuynh Tuyết hết nhìn Đông rồi đảo sang Tây, trên đường đi, nàng không hề nhìn thấy một Ma thú nào cả.
Nàng khẽ thở dài, vận khí của nàng tệ đến mức muốn nhìn thấy Ma thú còn khó hơn lên trời ?Chấp Minh đột nhiên bất ngờ xuất hiện hại Nam Cung Khuynh Tuyết suýt chút nữa bị hù chết, mặt nàng trở nên đen xì, quắc cho Chấp Minh một ánh mắt cảnh cáo :" Nếu người dám chơi trò này một lần nữa, ta sẽ nhốt ngươi vào Võ Cổ Thư."Chấp Minh nhún vai, lạnh lùng cười :" Tiểu nha đầu ngươi ngu ngốc vừa thôi, ngươi không thấy xung quanh đây không có Ma thú à ?"" Sư phụ ! ta không mù."Nàng gằn từng chữ, sau đó xoay người bỏ đi, bất quá, càng tiến về phía trước nàng càng cảm thấy rõ ràng một luồng hơi thở cường đại, rất cường đại....Nam Cung Khuynh Tuyết khẽ bẻ một cành cây chắn mất tầm nhìn, đột nhiên khung cảnh trước mắt làm nàng dại ra.
Chấp Minh lượm lờ xung quanh, tay vuốt cằm :" Đồ nhi ngoan ! ngươi đã biết vì sao nơi này một con Ma thú cũng không thấy chưa ?"Tất nhiên rồi, Nam Cung Khuynh Tuyết hít một hơi lạnh.Khung cảnh phía trước.....Cây cối đổ rạp, có cây bị thiêu cháy chỉ còn cái gốc, trên đất chính là những cái hố sâu to đùng, không những thế còn một cái khe dài như chẻ đôi toàn bộ Hoang Sa sơn mạch, cảnh này muốn có bao nhiêu tan hoang thì liền có bấy nhiêu tan hoang !Nàng đảo mắt một lượt, hơi thở cường đại vẫn còn lưu lại, tuy chỉ là tàn hơi nhưng vẫn khiến nàng khó thở.
Chấp Minh vuốt tóc nàng, không nhanh không chậm nói :" Cường giả vừa mới đánh nhau nơi này chắc là từ Ninh Thần đại lục tới !"Trái tim nàng run lên.
Ninh Thần đại lục ! Cường giả Ninh Thần đại lục đánh nhau thì trở thành như vậy ? Doạ toàn bộ Ma thú trốn hết !!!Nam Cung Khuynh Tuyết lắc đầu, không biết khi nào nàng mới có thể cường đại như thế ?Chấp Minh lạnh giọng đi, nhắc nhở nàng :" Hửm, ngươi ngắm nhìn cảnh quan