Bắc Thần Lỵ nhìn gã chạy chối chết, tâm nguội lạnh như tro tàn, ánh mắt nhìn Nam Cung Khuynh Tuyết càng thêm độc ác.
Tất cả đều tại nữ nhân nhiều chuyện này, nếu không phải do nàng gây hoạ, các nàng cũng sẽ không bị phát hiện !Xong rồi, lần này xong thật rồi, Bắc Thần Y Lạc lần này chắc chắn sẽ không buông tha cho các nàng.
Nam Cung Khuynh Tuyết nhún nhún vai, nàng chịu thôi, thay vì làm bia đỡ đạn chịu chết, nàng thà rằng dìm chết các nàng còn hơn, dẫu sao các nàng cũng gây ra đại hoạ, nàng chỉ tạo thêm chút việc làm cho Bắc Thần Y Lạc mà thôi.
______________________Ngự Thư Phòng, Bắc Thần Y Lạc đang phải đối mặt với hai chồng tấu chương từ các đại thần, Lam Diễm Cơ lại thoải mái nằm ở trên ghế quý phi, nhấp nháp chút trà và điểm tâm.
Lam Diễm Cơ đã thu lại vẻ ngả ngớn quyến rũ, an phận nằm yên một chỗ, tất nhiên nàng không dại gì đi trêu chọc Bắc Thần Y Lạc lúc này.
Bắc Thần Y Lạc đủ đau đầu rồi, triều chính nhiều việc, hậu cung bên kia nàng mặc cho thái hậu quản cũng quản không xong, để cho đám nam nhân mà trọng thần trong triều nhét vào đấu đá nhau đến ngươi chết ta sống, vừa phải xử lý thi thể còn phải đối mặt với đám thái phi của Tiên Hoàng hết lần này đến lần khác mò tới gây chuyện.
Có lẽ dạo gần đây nàng lo lắng việc biên cương với Tây Môn đế quốc mà lơ là chuyện trong cung, để các nàng cường quyền lộng hành, không xem ai ra gì !Nên để Hoàng Liên thay nàng xử lý một chút chuyện hậu cung rồi.
Về hậu cung Lam Diễm Cơ hoàn toàn đồng tình với Bắc Thần Y Lạc.
Bắc Thần Y Lạc từ nhỏ đã trưởng thành bên cạnh Tiên Hoàng, được Tiên Hoàng dành trọn cho hàng vạn sủng ái, vô cùng yêu thương, nhưng cũng vì vậy mà nàng chính là cái đích ngắm cho bao nhiêu người trong hoàng cung.
Ám sát, đầu độc, dụng cổ trùng, minh tranh ám đấu, tất cả gần như là rơi trên người nàng, nàng chưa bao giờ được sống an ổn, kể cả cung nữ bên người cũng tính kế nàng để leo lên giường Tiên Hoàng.
Chỉ nhận được tình thương từ phụ hoàng, mẫu hậu mất sớm, kế mẫu quan tâm việc nắm quyền trong hậu cung, độc chiếm hậu cung, tất nhiên còn âm thầm ngán chân nàng không ít lầm, tuy rằng địa vị là dưới một người trên vạn người nhưng Bắc Thần Y Lạc chưa từng có được một tình thương trọn vẹn từ phụ mẫu, huống hồ chính thân muội muội từng đẩy nàng vào chỗ chết, điều đó làm tâm nàng gần như đóng băng, vẫn tức giận, vẫn biết vui biết buồn, nhưng chưa bao giờ nàng khóc, chưa ai từng thấy nàng khóc.
Kể cả khi Tiên Hoàng băng hà, nàng không rơi lấy một giọt nước mắt, chỉ im lặng túc trực bên linh cữu của người.
Có lẽ Bắc Thần Y Lạc không có chút hảo cảm nào