Nhóm: Vạn Yên Chi SàoNguồn: .- Chỉ có điều, nếu như khách quý thật sự muốn bán nó mà nói, có thể đi phân hội của Hắc Nguyệt thương hội thiết lập tại Thương Phong Hoàng thành nhìn xem, bên kia nhất định sẽ đưa ra một cái giá tuyệt đối khiến ngài vừa ý.Vừa nói, Phổ Hà cẩn thận cẩm lấy Vương Huyền long đan, đặt tới trước mặt Vân Triệt.Vân Triệt lặng yên không tiếng động cầm lại Huyền đan, trên mặt không tỏ vẻ gì.
Cũng không lập tức rời đi, mà thình lình nói:- Tư Không Hàn là ai?Vấn đề này khiến Phổ Hà ngẩn ra, hơi chút do dự sau đó cẩn thận nói:- Trong thành Tân Nguyệt này, Phổ mỗ chỉ biết một người tên là Tư Không Hàn, hắn là đại trưởng lão Huyền phủ của Tân Nguyệt Huyền phủ do hoàng thất lập ra, làm người rất khiêm tốn chính phái, ở Tân Nguyệt thành có uy vọng rất cao.
Khách quý chính là… Có gì sâu xa với Tư Không Hàn?- Hừ!Vân Triệt chính là hừ lạnh một tiếng, vốn khinh thường cho câu trả lời, trực tiếp xoay người sang chỗ khác, chuẩn bị rời đi… Lúc này, trong đầu hắn bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Mạt Lỵ:- Không được đi! Bản công chúa muốn chiếc váy màu đỏ đó, mua về mua về mua về!Bước chân của Vân Triệt khựng lại, đành phải quay người lại, nhìn về phía phương hướng Mạt Lỵ chỉ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ở phía trên bên trái giá hàng vĩ đại, hắn thấy được một bộ xiêm y màu đỏ chót, xiêm y tinh xảo, hiển nhiên làm vì thiếu nữ, vì thế chỉ ra một ngón tay, liếc mắt nói:- Váy nữ hài kia, ra giá.Thấy Vân Triệt xoay người sau đó lại quay trở lại, dọa Phổ Hà nhảy dựng lên, hắn vội vã liếc nhìn chiếc váy kia, nói:- Khách quý, ngài có khả năng không biết, chiếc “Váy hồng huân lưu tiên” này chế tạo vì nữ hài dưới mười bốn tuổi, kiểu dáng tinh xảo, khả năng… Khả năng rất không thích hợp với tôn phu nhân.Vân Triệt âm thầm trợn trắng mắt, lạnh lùng nói:- Nữ nhi.Mạt Lỵ: “~!@#$%...”Lúc này Phổ Hà mới chợt hiểu ra, vội vàng nói:- Váy hồng huân lưu tiên này là dùng vài thiên tàm tơ tốt nhất thêu thành, chẳng những hình thức tinh xảo đẹp mắt, thêm vào đó còn xâu chuỗi trọn vẹn tám mươi mốt viên Xích huyết tinh làm tua rua, chẳng những sáng rọi kinh diễm, hơn nữa hộ thể trừ tà, ôn nhuận da thịt.
Toàn bộ Tân Nguyệt thành này chỉ có một bộ này, cho nên giá tiền tương đối đắt một chút, cần năm trăm tử huyền tệ.“...” Tuy ngoài mặt Vân Triệt vô cùng trấn định, nhưng trong lòng đã có mấy vạn con thảo nê mã vùn vụt chạy qua.Vân Triệt đương nhiên biết Xích huyết tinh, chẳng những sắc màu tươi đẹp, hơn nữa nhẹ nhàng như không, đeo một viên ở trên người, sẽ có được tác dụng ôn nhuận khí huyết, xua hung tránh ma quỷ, cho nên giá xa xỉ.
Mà trên váy lưu tiên này lại xâu chuỗi từng dây tua rua đỏ lóng lánh, lại toàn bộ là Xích huyết tinh! Vẻn vẹn tám mươi mốt viên! Mà giá trị cái váy, lại cao tới năm trăm tử huyền tệ!Vốn ba trăm tử huyền tệ tới tay, Vân Triệt một đêm phất nhanh còn tưởng rằng có thể thỏa thuê tiêu xài đủ, ai biết thậm chí ngay cả một bộ xiêm y của nữ hài cũng mua không nổi!! Hắc Nguyệt thương hội đáng giết ngàn đao này, bán đều là chút đồ gì!Trước khi mình đến Tân Nguyệt thành, còn nhiều lần thề son sắt sẽ đáp ứng hứa hẹn với Mạt Lỵ mua cho nàng bộ xiêm y đẹp mắt nhất, kết quả bộ đầu tiên nàng nhìn trúng liền…Giống như nhìn thấu tình huống quẫn bách của Vân Triệt, Phổ Hà ngay cả do dự cũng không có, đưa tay lên, đã hút lấy chiếc váy hồng huân lưu tiên đó tới, sau đó đặt trước mặt Vân Triệt, cười ha hả nói:- Khách quý cầm Vương Huyền đan mà đến, vốn để mắt đến Phổ mỗ, nhưng tiểu điếm này của Phổ mỗ thật sự tài lực đê hèn, khiến khách quý chê cười, váy hồng huân lưu tiên này, coi như lễ nhận tội đưa cho khách quý, coi như là…Phổ Hà nuốt một ngụm nước miếng, giọng trở nên dè dặt cẩn trọng:- Bèo nước gặp gỡ, kết giao bằng hữu.Năm trăm tử huyền tệ, cho dù cũng tuyệt đối không phải là số lượng nhỏ đối với tiểu phân hội của Hắc Nguyệt thương hội này của bọn họ mà nói, nhưng nếu như có thể thu được hảo cảm của “Đại nhân vật” này, kéo được một nhân tình nhỏ, kia tuyệt đối ngàn vạn lần đáng giá.Vân Triệt giả vờ giả vịt trầm mặc một hồi, sau đó cầm lấy váy hồng huân lưu tiên, xoay người chậm rãi rời đi, thuận tiện bỏ lại một câu trầm thấp:- Nhân tình này, ta nhớ kỹ.Vẫn nhìn Vân Triệt biến mất trong tầm mắt của mình, Phổ Hà mới thở phào nhẹ nhõm thật dài, theo bản năng đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán.
Tiểu nhị vẫn luôn luôn đứng bên cạnh không dám chen vào nói lúc này đã đi tới, nhỏ giọng nói:- Phổ lão, Tân Nguyệt thành từ khi nào ra nhân vật như thế, lại lấy một viên Huyền đan cấp Vương Huyền này này… Khi ta vừa mới phát hiện viên Huyền đan này là cấp Vương Huyền, tim đập bị dọa đến thiếu chút nữa ngừng.
Nếu chuyện Tân Nguyệt thành xuất hiện Vương Huyền long đan truyền bá ra ngoài… Toàn bộ Tân Nguyệt thành, không không! Cao thủ trong vòng ngàn dặm còn không phải đều ùn ùn kéo tới, đến lúc, thành Tân Nguyệt chẳng phải là…Nói đến đây, tiểu nhị