Nghịch Thiên Tam Giới

250: Phụng Kê Cửu Mạch


trước sau


Tuyết Băng dần dần tỉnh lại sau khoảng thời gian đó nàng vừa mở mắt liền thấy Thiên Vũ đã túc trực ở bên cạnh từ lúc nàng thẹn thùng đỏ hết cả mặt mũi vội vội vàng vàng trùm kín chăn để đỡ phải xấu hổ khi đối diện với Thiên Vũ còn Thiên Vũ thì chỉ cười thầm rồi tiếp tục tu luyện.

- Soạt !
- Huynh ấy sao mãi vẫn chưa đi vậy chẳng lẽ cứ ở mãi đây sao ?
- Nàng định giả vờ ngủ đến khi nào nữa đây Tuyết Băng ?
Thiên Vũ nhẹ nhàng tiến sát lại gần Tuyết Băng hỏi.

- Hử ??? Đây là! ! ! lần đầu của muội ?
Bất giác Thiên Vũ nhìn thấy được gì đó rồi càng làm cho Tuyết Băng thêm phần xấu hổ hơn đôi môi đáng yêu khẽ lên tiếng.

- Huynh là đồ lưu manh !
Tuyết Băng vừa nói vừa che đi gương mặt đỏ ửng kia của mình của Thiên Vũ cười nham hiểm tiến tới gần hơn nữa rồi khẽ nói.

- Lưu manh ? Vậy thì tại sao ngay từ đầu ta làm điều đó với muội sao muội lại không đẩy ta ra mà còn ngượng ngùng đỏ mặt vậy ? Nàng có biết nàng lúc đó đáng yêu đến nhường nào không Tuyết Băng ?
Không nhịn được nữa Tuyết Băng liền đánh liên tục vào người Thiên Vũ miệng vẫn luôn nói ra tám chữ Thiên Vũ ca ca là đồ lưu manh !!!
- Bụp bụp bụp bụp! ! ! !
- Huynh có biết muội giữ gìn nó như thế nào hay không ? Huynh là người thân duy nhất kể từ ngày hôm đó muội chỉ mong sao có thể làm điều gì đó cho huynh bất kể khó đến đâu đi chăng nữa muội vẫn sẽ giúp huynh !
- Nói ra thì chuyện phu thê thì muội có vẻ khá là giỏi đấy ta rất bất ngờ đến mức khó có thể hình dung nổi !
- Bộp !
Tuyết Băng hừ lạnh một tiếng rồi ném gối về phía của Thiên Vũ còn Thiên Vũ chỉ khẽ cười khổ rồi ngồi xuống nói.

- Nàng nên nhớ rằng cho dù xảy ra bất cứ v huyện gì đi chăng nữa ta vẫn sẽ đi đến bên cạnh muội bất kể xa cách tận hai thế giới.

- Vũ ca! ! !!!
- Xem ra Long Tử và Long Nữ đã thật sự làm điều đó rồi có lẽ mình nên dành cho hại người họ một khoảng không gian riêng tư a !
Người đến kẻ đi cũng chẳng còn ai đến đây nữa thì một bóng dáng ai đó xuất hiện đi tới chỗ của cả hai.


- Huynh đừng nhìn muội nữa !!!
Tuyết Băng xấu hổ lại trùm kín chăn lại còn Thiên Vũ lấy ra một bộ y phục từ trong chiếc nhẫn Vô Tận ra rồi đặt lên bàn rồi nói.

- Nàng tính trốn mãi trong đó không chịu ra phải không ?
- ! ! !.

.

!!!
- Vậy thì ta đành phải làm điều mà một vị phu quân nên làm đối với thê tử mình rồi !
Thiên Vũ khẽ cười nham hiểm còn Tuyết Băng vẫn rất xấu hổ đến mức không dám chui ra thì bên ngoài có tiếng gõ cửa.

- Cộc cộc cộc cộc !
- Ai vậy ?
- Là muội Hoa Anh đến để giao cho huynh một tấm thiệp mời của Kiếm chủ.

- Cạch !
- Thiệp mời ??? Muội và Tiêu Thanh cũng có thiệp mời đúng không ?
- Đúng vậy ! Nghe bọn họ nói huynh ra ngoài cùng với Lam Diệu mãi vẫn chưa về nên đã gửi thứ này cho Tiêu Thanh giữ hộ khi nào huynh về sẽ đưa nó qua cho huynh.

- Soạt !
- !!!???
Sắc mặt Thiên Vũ đột nhiên thay đổi khi nhìn thấy điều gì đó trong bức thư rồi nói.

- Muội có nhìn thấy được có tất cả bao nhiêu kẻ đã có mặt ở đại sảnh không ?
- Đại đa số là Hồn Kiếm Cửu Tinh đỉnh phong cả còn có vài vị trưởng lão cũng đến tham gia nhìn sơ qua thì tu vi của bọn họ hơn hẳn so với đại đa số Hồn Kiếm Cửu Tinh đỉnh phong.

- Cho gọi nhiều người như vậy hơn nữa còn trực tiếp mở yến tiệc lẽ nào là muốn giăng bẫy bắt thúc ấy sao ???
Thiên Vũ giật mình dùng phi kiếm rời đi ngay sau đó rồi quên không nhắc.

- Ta đi một lát rồi quay lại bảo Lam Diệu đi cùng với hai người đi !
- Cạch !
- Tuyết Băng ??? Sao muội lại

đi ra từ phòng của Thiên Vũ vậy lẽ nào hai người! ! !.

????
- Không như tỷ nghĩ đâu tỷ đừng suy nghĩ lung tung !
Tuyết Băng ngượng đỏ hết cả mặt cố gắng giải thích cho Hoa Anh còn nét mặt Hoa Anh lại đang cười thầm rồi nói.

- Cũng là chuyện dễ hiểu mà tỷ chỉ sợ muội bị ức hiếp mãi giống ngày xưa thôi !
Trong khi đó ở trên đỉnh núi Huyết Sương ,
- Rầm !
- Kê thúc , thúc có nhà không ?
Vừa nói dứt câu Thiên Vũ đạp nát cánh cửa đá kia ra một lượng lớn huyết mạch đang tập trung lại ở sâu bên trong hang động kia.

- Tên khốn kiếp nào to gan dám đến quấy phá lão tử ???
Từ sâu bên trong một thứ gì đó lao vút ra khỏi hang tối tăm kia là một dáng người của một mĩ nam.


- Soạt !
- Thiên! !.

.

Thiên Vũ ????
- Thúc ngạc nhiên đến vậy à ?
- Đến đây sao không nói cho ta biết ta phái người đi đón cháu sao lại nhọc nhằn đi bộ đến đây vậy ?
- Soạt !
- Cháu đến đây là có chuyện cần nhắc nhở thúc là ngày mai đám Cường kiếm giả sẽ kéo nhanh đi đến đây muốn giết thúc đấy !
- Giết ta ????? Hahahahahahaha! ! ! ta cười vào mặt bọn chúng còn chẳng hết còn to gan đi đến lãnh địa của ta để giết ta ? Nực cười !
- Thúc tự tin quá đấy ! Theo như cháu biết thì đại đa số những người tham gia đều là đỉnh phong Hồn Kiếm cả đấy nhưng có vài kẻ tu vi cháu không thể nhìn ra được.

- Haiz , yên tâm đi thúc thúc của cháu là một con Quỷ Thú đỉnh phong đấy năm xưa ta từng giết sơ sơ vài kẻ trên Hồn kiếm rồi thêm vài tên nữa cũng đâu có sau đâu !
- Đúng rồi , thúc có thể cho cháu 1 giọt tinh được không ?
- Phụt !!!!
- Khụ khụ khụ! !.

.

cháu có điên không vậy hả ??? Chẳng phải trước đây ta đã từng nói chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất thôi nếu dám sử dụng lần nữa thì coi như mất luôn cái mạng của mình đấy đừng có xin ta ta không cho đâu !
- Cháu lấy cho thê tử của cháu.

Vừa nói dứt lời Phụng Kê lấy ra một chiếc bình nhỏ rồi đưa cho Thiên Vũ.

- Bộp !
- Cầm lấy đi ! Nhớ gửi lời hỏi thăm của ta đến nha đầu đó nhé !
-! ! !.

????
- Được rồi cháu trở về đi ta tự có dự tính của ta cho nên cháu không cần lo lắng quá làm gì cứ làm theo chỉ thị ánh mắt của ta là được.

- Vậy thì cháu cáo từ thúc ở đây !

- Soạt !
- Cạch !
- Vù! ! ! !!!
- Các ngươi lập tức thu quân về đây hết cho ta.

- Soạt !
- Muốn giết ta ??? Ngày này năm sau là ngày giỗ của các ngươi !
Trở lại Kiếm Vương phủ ,
- Vù! !.

.

!
- A , sư phụ !
- Vũ ca !
- Vào bên trong thôi !
- Các vị , hôm nay ta đặc biệt mời các vị đến đây là muốn nhờ các vị giúp ta giế t chết một con Quỷ Thú cực kì nguy hiểm vì an nguy của tất cả mọi người cho nên ta mới mạo hiểm lặn lội đường xa chỉ để gặp các vị nhờ các vị giúp cho ta việc này.

- Quỷ Thú ???
- Nó là con gì vậy ???
- Phụng Kê Cửu Mạch.

- Rầm !
- Trần Võ , ngươi điên đủ chưa vậy hả ??? Sức mạnh của Phụng Kê Cửu Mạch ai ai cũng biết hết ngươi đi bảo bọn ta đánh nó khác gì đi nạp mạng cho nó hả ??? Hơn nữa sức mạnh của nó tương đương với Tà Thú muốn bọn ta đi nạp mạng ??? Ta thấy ngươi tự đi thì hơn.

- Phải đấy ! Sức mạnh của nó cũng đủ làm cho cả Kiếm Vân Sơn đủ đau đầu chống đỡ rồi còn muốn đi giết nó thật không thể hiểu nỗi ông đang nghĩ cái gì nữa !


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện