Nghịch Thiên Tam Giới

289: Quật Cường Bước Tiếp


trước sau


Con......!vừa gọi ta là gì ????
Tống Quân giật mình khi nghe thấy con gái mình gọi mình là cha .
- Cha !
- Haha.......!ta được làm cha rồi ! Nàng có nhìn thấy không Dao Dao !???
Đột nhiên Thiên Vũ nhớ ra được điều gì đó rồi nói .
- Tên của đứa bé này là Linh Khiết.

Thuần khiết tựa mặt hồ !
- Tên hay tên hay !
Thời gian thấm thoắt đã qua một tháng thời điểm đó cũng đã tới , tại sân luyện tỷ võ của Kiếm Vương phủ .
- Tất cả những đệ tử đã hoàn thành việc từ một tháng trước ta đã nói hôm nay là ngày trọng đại ta và các vị trưởng lão sẽ hộ tống các ngươi đến Thiên Sơn mộ đồng thời tại cửa vào của Thiên Sơn mộ đã ghi rõ ràng bậc trưởng bối không được phép đặt chân vào đây một khi các ngươi đi vào bên trong đó nguy hiểm trùng trùng không thể lường trước được chuyện gì sẽ xảy ra với mình và người khác chính vì lẽ đó sư phụ của các ngươi sẽ là người quan sát các ngươi từ đằng xa hoặc bay lên trên trời quan sát quá trình của các ngươi thời hạn cho các ngươi có thể ra ngoài là 3 ngày nhưng thời gian tối đa để các ngươi thỏa sức thúc đẩy ép buộc bản thân vượt giới hạn là 7 ngày đừng quên đem theo những vật cần thiết cho chuyến đi này đấy ! Sau một canh giờ nữa chúng ta lập tức xuất phát đến đó !
- Sư phụ , người sẽ đi theo giám sát chúng đệ tử ạ ?
Lam Diệu hỏi .
- Ta không giám sát mấy đứa được ta cùng với đại ca của ta và sư muội của mình phải qua bên đó một chuyến dẹp yên nơi đó nếu nhanh nhất thì phải mấy 2 đến 4 ngày còn tùy thuộc khá nhiều về nơi đó sẽ ra sao nữa nhưng ta sẽ để một người lại người này sẽ thay ta giám sát mấy đứa .
- Là ai ạ ??? ( đồng thanh )
- Kiệt Thần !
Thời gian không còn nhiều Thiên Vũ nhanh chóng hội quân với Tống Quân và Hoàng Khương , Mẫn Tuệ .
- Vù........!!
- Bịch !
- Đệ đến rồi Thiên Vũ !
- Vũ ca , muội muốn thay tỷ tỷ đến đó tu luyện rèn luyện bản thân muội muốn mạnh hơn để không phụ sự kì vọng của tỷ ấy luôn dành cho muội .
Tiêu Thanh từ đâu đó bước đến chỗ của mọi người nói .
- Tiêu Thanh à , đại quân rất lớn từng nằm trong tay tỷ tỷ của muội không dễ dàng gì có được lòng tin của họ ta chỉ e nơi đó muội không chịu đựng được đâu ngoan ngoãn trở về Võ gia đi !

Tống Quân bước đến cố gắng khuyên nhủ Tiêu Thanh nhưng Tiêu Thanh lại kiên định không chịu rời đi ánh mắt chứa đầy sự quyết tâm đó khiến cho cả đám phải cau mày đắn đo suy nghĩ kì càng xem có nên để Tiêu Thanh đi cùng hay không .
- Tiêu Thanh , nếu muội muốn đi cùng bọn ta thì ta bắt buộc phải làm điều này với muội cũng như giữ chữ tín với tỷ tỷ của muội.

Đánh với ta một trận nếu trụ vững sau một nén nhang ta sẽ để muội đi cùng bọn ta nếu ngược lại không làm được ngoan ngoãn trở về đi .
- Muội chấp nhận .
- !!!???
- Thanh Thanh , muội nên biết thực lực của Thiên Vũ huynh đệ rất lớn có thể dễ dàng hạ gục muội bất cứ khi nào mà mình muốn hà tất cố gắng ép bản thân mình vào đường cùng chứ !
Tống Quân lo lắng nói .
- Tống Quân đại ca , ý muội đã quyết dù bất cứ giá nào muội cũng phải đi đây là con đường của tỷ ấy đã lựa chọn giờ tỷ ấy đã không còn thân là muội muội của tỷ ấy muội phải hoàn thành cho xong việc dang dở của tỷ ấy đã để lại và ta mong huynh hãy hiểu cho muội đừng có cố lãng phí sức lực khuyên nhủ muội nữa !
Nhận thấy sự quyết tâm quật cường bước tiếp đó của

muội ấy Tống Quân cùng không ép buộc nữa và chuyển qua Thiên Vũ vỗ vai rồi nói .
- Bộp !
- Niệm tình tỷ muội của hai người bọn họ đệ hay cố nhẹ tay chút nhé Thiên Vũ .
- Ừm !
- Soạt !
- Phừng !
Một nén nhang đã được đốt lên Trận chiến cứ thế bắt đầu .
- Phập !
- Bắt đầu !
- Cạch !
- Vút !
- Keeng ! Keeng keeng keeng keeng keeng keeng......!!!
- Ầm !
- Không tồi có chút tiến bộ không ít trong một tháng vừa qua muội đã có sự thay đổi đấy nhưng ta lại muốn xem xem muội chịu được mấy kiếm của ta đây ?
- Cạch !
- Soạt !
- Vù..........!
- Soạt !
- Hừ !
- Rầm !
- Xoẹt !
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm...........!
Thiên Vũ truyền vào thanh kiếm một chút sức mạnh rồi chém thật mạnh về phía Tiêu Thanh một nhát chém xé tan mặt đất cứ thế lao nhanh đến chỗ Tiêu Thanh .
- Soạt !
- Cạch !
- Ya !
- Keeng !
- Ầm !
Tiêu Thanh trực tiếp đỡ một kiếm đó của Thiên Vũ trước sự bất ngờ của mọi người.

- Ư............!
- Xạt.........!Xạt...........!
- Tiêu Thanh , đừng có nghĩ là ta đang nương tay với muội.


Dám nói ra những lời nói đó thì muội nên xác nhận một điều dám nói là phải dám làm và phải làm được ta đoán muội không đỡ nổi thêm một kiếm nữa đâu .
Và rồi Thiên Vũ bồi thêm một kiếm nữa cho Tiêu Thanh rất nhanh Tiêu Thanh đã kịp thời hất văng kiếm khí của Thiên Vũ qua chỗ khác và dễ dàng né được kiếm khí thứ hai .
- Ya...........!
- Vù.........!
- Rầm !
- Hấp !
- Bùm !
- Hừ !
- Cạch !
- Vút !
- Phá Vân Thiên !
- Xoẹt !
- Đệ ấy dùng căn cơ để ép muội ấy từ mỏ sao ???
Hoàng Khương ngạc nhiên nói .
- Võ Kiếm - Trảm Phá !
- Keeng !
- Bùm !
- Vút !
- !!!???
- Vù........!
- Chát !
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó hay là một cái chớp mắt Tiêu Thanh đã phát giác ra được Thiên Vũ đã ở ngay phía sau mình lúc nào rồi liền theo phản xạ tung một cước về phía sau .
- Không tồi ! Phản ứng rất nhanh nhưng vẫn còn quá chậm .
- Sao ???
- Vù........!
- Chát !
- !!!????
- Hấp !
- Keeng keeng keeng keeng keeng keeng...........!!!

- Nha đầu này trong một tháng ngắn ngủi đã mạnh lên không ít mới đó có thể trụ vững được một nửa nén nhang rồi !
- Sự ra đi của Thanh Dao có lẽ đã tác động rất lớn lên Tiêu Thanh cho nên cũng dễ hiểu vì sao muội ấy lại mạnh mẽ kiên cường như vậy không còn là nha đầu chạy theo sau Dao Dao nữa tự lực bước đi mà không một ai giúp .
- Vù.........!
- Bạo Phong !
Một quả cầu lốc xoáy được ném về phía Tiêu Thanh bất giác liền né qua một bên nhưng phong cầu lại bất chợt hóa thành một cơn lốc của kì lớn lao thẳng đến chỗ Tiêu Thanh .
- Ầm !
- Vù.........!
- Để ta xem xem muội sẽ đối đầu với ta được bao lâu nữa đây Tiêu Thanh ?
- Thiên Vũ , đệ mạnh tay quá rồi đó một đòn đó của đệ đủ sức tàn phá phân nửa kinh thành rồi mà sao đệ lại sử dụng nó để đánh với Tiêu Thanh ???
Hoàng Khương nói .
- So với việc đối mặt sinh tử chia ly chút thử thách này nếu không vượt qua được thì làm sao thu phục lòng quân.

Đệ làm gì luôn có sự suy nghĩ riêng nên huynh đừng quá lo lắng làm gì .
Tiêu Thanh định thần lại rồi mở ra Khí Kiếm của mình ngưng ý thành kiếm hai tay song kiếm lập tức lao lên phía trước rồi dốc toàn lực vào hai thanh kiếm kia .
- Soạt !
- Ầm !
- Vô Song Sinh Kiếm - Song Kiếm !
- Bịch bịch bịch bịch.........!
- Xạt..........!
- Ya........!
- ĐÙNG !
- Muội ấy trực tiếp đối đầu với nó luôn sao ??? Quá liều lĩnh rồi !


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện