Nghịch Thiên Tam Giới

357: Bình Minh Lên


trước sau


Bất ngờ đột nhiên xảy ra một bàn tay đẫm máu kia bất chợt đâm xuyên qua người lão ta rồi nắm thóp lại vị trí trái tim của lão rồi bóp mạnh .
- !!!????
- Hự !!!!
- Soạt !
Lão ta bất giác kiểm tra kinh mạch bản thân hoàn toàn còn nguyên vẹn không có lấy vết thương tổn nào cả .
- Cảm giác vừa rồi rốt cuộc là do ai đã làm ??? Ta cảm giác có kẻ nào đó có ý sắp xếp chuyện này rồi âm thầm ra tay trong đêm tối nhưng rốt cuộc là kẻ nào ???
Sự hoài nghi sự cảnh giác ngày càng lớn dần hơn và Thiên Vũ cũng đã biết lão ta sẽ rất cảnh giác với mọi thứ xung quanh chiêu trò vừa rồi không thể nào dùng lại được nữa vì rất dễ bị lão ta bắt được .
- Long Khí hộ thể ???
- Soạt !
- Diệt Họa Trùng , đi .
- Vù......!Vù.......!Vù........!
Một bầy côn trùng kì lạ lao tới tấn công dồn dập lão ta khiến cho lão ta bất giác bị nội thương ngay sau khi bị Diệt Họa trùng tấn công ảnh hưởng trực tiếp đến kinh mạch .
- Khụ !!!
- Cảm.......!cảm giác này là Diệt Họa trùng ???? Đây là rừng núi mà sao Diệt Họa trùng có thể sống sót ở nơi này được ??? Này , Vũ Vân , nếu còn ở xung quanh đây thì lên tiếng đi chứ sao lại im lặng quá vậy ???
- Khốn kiếp ! Ta bị con yêu nghiệt đó giam cầm lại trong cái chỗ quái quỷ nào đó rồi mau quá cứu ta với !
- Rầm Rầm Rầm........!
- Thế quái nào mà ngươi lại bị bắt được vậy ???
- Ta đánh nó một trận ai ngờ đạp phải thứ gì đó ở dưới đất cho nên mới thành ra thế này đây .
- Tên này thực lực đáng kinh ngạc nhưng trí tuệ e là ngang một đứa sửu nhi quá khó hiểu .
- Viu !
- Chát !
- Tên khốn nào dám chọi đá vào đầu ta vậy ???

- Này , ngươi còn lải nhải gì đó qua bên này cứu ta mau lên đi !
- Qua chỗ ngươi kiểu quái gì hả ??? Xung quanh tứ phương tối đen như mực làm sao ta biết rõ chính xác vị trí của ngươi đang ở cơ chứ !
- Soạt !
- Phừng !
Thiên Vũ đốt một ngọn lửa lên lé lói trong màn đêm và lão ta cũng bất giác nhìn thấy liền chạy tới thì càng chạy thì xung quanh càng có nhiều ngọn lửa xuất hiện khiến lão ta bất giác đứng ngớ người không biết đâu là thật đâu là giả .
- Cái.......??? Rốt cuộc ngươi đang ở cái xó xỉnh nào vậy hả ??? Muốn cứu hay không đây còn dám chơi đểu ta sao tiểu tử ???
- Ta thèm chơi đểu ngươi nhé ! Ta dùng cái đuốc còn lại để soi sáng cho lão rồi đó còn nói ta chơi đểu được à lão già ngu ngốc kia !!!
- Ngươi căng mắt ra mà nhìn xung quanh đi tên ngu xuẩn kia !
- !!!!???
- Ngươi mới là đồ ngu xuẩn đấy !
Cả hai quay sang đấu khẩu ngữ nhau khiến đám Thú yêu bên ngoài đều bất lực không dám lên tiếng hay can ngăn .
- Các ngươi đã làm xong hết chưa ?
Cổ Trùng liếc mắt nhìn rồi hỏi đám Thú yêu kia .
- Tiểu yêu đã làm xong rồi ạ chỉ chờ lệnh của một trong hai người thôi ạ !
- Lui đi !
- Soạt !
- Bên trong đó có vẻ rất náo nhiệt chúng ta có nên thêm chút gì đó vào không ạ ???
- Ầm........!
- ...........????
- Gọi thêm Bích Hoa Điệp đến đây cho ta .
- Vâng !
- Vút !
- Bình minh sắp ló rạng rồi không còn nhiều thời gian nữa chủ nhân người phải nhanh chấm dứt trò chơi này đi thì hơn .
- Hử ???
- Ánh sáng bình minh sắp ló rạng rồi sao ???
- Soạt !
- Bộp !
- Đã vậy không chơi được nữa rồi phải chấm dứt trò chơi này thôi !
- Vĩnh Diệt Đảo Thế !
- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm.........!
- Xảy........!xảy ra chuyện gì vậy ???
- Trưởng lão.......!cứu cứu đệ tử !!!
Đột nhiên một giọng nói của đệ tử vang lên phía sau lưng lão bất giác theo phản ứng mà quay đầu lại thì lại là một bầy Thú yêu đang trực chờ sẵn từ khi nào không biết .
- !!!!????
- Thú yêu đâu ra nhiều quá vậy ???
- Cạch

!
- Vút !
- Keeng !
Bất ngờ định lao tới cứu đám đệ tử thì một con Thú yêu tay cầm kiếm lao tới ngăn cản lão ta lại .
- Màn đêm đen như vậy sao hắn lại nhìn được ra vị trí chúng ta được ??? Lẽ nào trời sắp sáng rồi sao ?
- Nếu đã biết là vậy còn không đưa cổ ngươi ra đây cho lão phu .

- Dựa vào ngươi ???
- Vút !
- Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng........!
- Không tệ đâu nhưng có điều vẫn còn kém lắm !
- Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng........!!!
- Tốc độ đột nhiên được gia tăng lên nhanh chóng là muốn dứt điểm ư ??? Được lắm đúng ý ta .
- Ầm !
Lão ta cường hóa toàn bộ sức mạnh của bản thân lên cực hạn liên tiếp dồn ép Thú yêu đó vào ngưỡng cửa sinh tử nhưng một mình lão đâu thể nào mà chống lại được tất cả đám Thú yêu quanh đây .
- Cố giãy chết cũng vô ích thôi chết tới nơi rồi còn cố buông bỏ đi và giao mạng của ngươi ra đây cho ta !
- Vút !
- Vù.........!
- Keeng !
- Uỳnh !
- Ngươi ????
Bất ngờ xảy đến lão ta mượn lực của Thú yêu đó chuyển hướng toàn bộ sức mạnh về phía bức tường đá nào đá vô tình cứu được Thiên Vũ thoát ra bên ngoài .
- Cuối cùng cũng thoát rồi !
- Rầm !
- Súc sinh kia , hay cho ngươi dám chơi ta khiến ta rơi vào chỗ đó khiến lão tử khó chịu thêm khó chịu hơn.

Nạp mạng ra đây cho ta !
- Bịch Bịch Bịch Bịch Bịch.......!
- Hấp !
- Ya !!!
- Uỳnh !
- Chát !
- Hự !
- Rầm !
- Vẫn còn con Thú yêu khác sao ???

- Hừ , lại thêm một một con nữa à ??? Được lắm có bao nhiêu gọi hết ra đây lão tử giết các ngươi một lượt luôn .
Thiên Vũ kiêu ngạo ngông cuồng lên tiếng khiêu khích nào ngờ đâu đám Thú yêu kia đồng loạt lao tới đánh thì bất ngờ Thiên Vũ làm một hành động cực kì khó mà đoán ra được .
- Giết chết tên tiểu tử đó cho ta .
- Hể ????
- Đứng lại đó cho ta !!!
- Bịch bịch bịch bịch bịch.......!!!
- Khốn kiếp ! Ta nói chơi thôi các ngươi làm thật với ta à ????
- ..........
- Tên tiểu tử này.........!??? Tạm gác lại chuyện này đã cần xem xét tình trạng của đám đệ tử ra sao trước đã không biết có còn ai sống sót không nữa ?
Vừa chạy đến bên cạnh đám đệ tử thì lại một người nữa xuất hiện tấn công lão ta khiến lão ta phải lùi lại vài bước .
- Vút !
- Xạt........!
- Rốt cuộc các hạ là ai sao lại tấn công bọn ta ???
- Ta còn tưởng ngươi muốn chơi thêm chút nữa chứ hóa ra ngươi cũng thông minh thật áp chế tu vi bản thân xuống để vào đây khó trách Kiếm chủ lại chẳng hề phát hiện ra ta có lời khen cho ngươi đấy !
- !!!!????
- Không cần phải ngạc nhiên làm gì đâu vì ta cũng như ngươi áp chế tu vi xuống thôi .
- Từ gia không thù không oán với các hạ hà cớ gì lại đánh lén ta ???
- Cái mạng của Từ gia các người đáng giá rất cao cho nên ta mới đi đây đi đó chém giết cũng kha khá người Từ gia nhưng giết đám đó chẳng được bao nhiêu thôi thì ta nhận ủy thác 1 người vô danh giết một vị trưởng lão ngoại môn hay là nội môn đều được phần thưởng rất hậu hĩnh.

Ngươi nên thức thời một chút giao đầu của ngươi ra đây cho ta ta đảm bảo để ngươi chết thoải mái nhất .
- Từ gia bọn ta không thiếu đồ ta bằng lòng trả giá gấp đôi để các hạ giết lại kẻ đó thế nào ?
- Ta không có nhã hướng đi giết lại kẻ đó đâu hơn nữa Từ gia nổi danh ác quái ta cũng tiện tay trừ hại cho bách tính một công đôi việc quá là tiện mà !


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện