Khi tới đó rồi ngươi muốn nói gì thì nói miễn điều kiện của ngươi đừng có đi quá vượt quá cái giới hạn của bản thân là được.
- Thôi được miễn ông ta làm đúng với điều ông ta nói là thật ta sẽ đi.
Được rồi đi thôi tiến vào Vương thành thôi !!!
Cả đám nháo nhào chạy tới chỗ Thiên Vũ cùng với đám người Quân Tiên Phong cùng nhau rời đi ngang trước mắt tên họ Trịnh kia.
- Rầm !!! Khốn kiếp đừng để ta gặp lại các ngươi ta sẽ giết toàn bộ các ngươi.
Phía bên kia Vương thành bóng dáng tuyệt sắc hàng ngàn vạn năm vẫn không thay đổi đang lặng lẽ làm gì đó mỉm cười vui vẻ.
- Thằng bé rất giống hệt huynh đấy !!!
Mỉm cười vui vẻ 1 cái rồi lặng lẽ biến mất.
- Các vị đã tới Vương thành mời các vị xuống ngựa theo ta vào bên trong ta cũng nhắc nhớ cho các vị thêm 1 điều nên có chừng có mực thôi hạn chế gây thù địch với mọi người đấy bởi họ chính là những người kế vị của các gia tộc lớn đứng đầu Vương thành muốn làm được nghiệp lớn thì nên nhẫn việc nhỏ để thành chuyện lớn chớ có để mấy lời vớ vẩn đó làm hỏng việc lớn của các ngươi trong tương lai.
- Đa tạ , ta vẫn chưa biết tên của ngài là gì để có thể xưng hô ???
Thiên Vũ cúi đầu hỏi.
- Cứ gọi ta 1 tiếng Bạch Tĩnh đại ca là được rồi.
- Ngươi là con trai Lê Thanh Tư sao ???
Hàn Đức hỏi.
- Ông biết cha ta sao ???
- Không hẳn nhưng năm đó ta có giao đấu với cha ngươi vài lần tuy không cha ngươi không dùng Khí Binh hay bất kỳ thứ gì để đấu mà chỉ là toàn dùng tay chân để đánh với ta không nhưng mà có 1 điều ngươi chắc chắn sẽ vượt qua được cha ngươi thôi.
Bạch Tĩnh cười nhạt rồi quay lại chủ đề chính hôm nay.
- Được rồi ta đã đưa các người tới nơi rồi ta cũng có chút việc cần làm đi trước đây.
- Được rồi ngươi đi đi.
Cả nhóm được đưa tới trước cửa đại sảnh lớn cánh cửa đột nhiên mở ra.
- Két! !.
Giật mình tưởng ai đó ra mở cửa Hàn Đức lên tiếng.
- Tiểu nhân Hàn Đức bái kiến Vương Tôn !!! Tiểu nhân thật sự không biết Quân Tiên Phong lại đến chỗ của tiểu nhân rồi hay tin được người đích thân mời tới đây không biết là có chuyện gì hay không ạ ???
- Hừm , chả lẽ cứ có chuyện thì ta mới có thể mời các ngươi tới sao ??? Vào đi đừng có đứng ở ngoài đó làm gì nữa.
Cả nhóm tiến vào bên trong khung cảnh thật nguy nga tránh lệ làm sao phía trước mặt cả nhóm chính là Vương Tôn người được đích thân Long Hoàng dạy bảo Ý Chí thật mãnh liệt làm sao.
- Ngươi ??? Thấy ta sao không quỳ xuống ???
- Quỳ trước trời đất bái lạy phụ mẫu tuyệt không quỳ trước người ngoài !!!
Thiên Vũ đáp lại , cả nhóm ngơ ngác trước câu nói đó của Thiên Vũ , Vương Tôn không nhịn nổi cười rồi nói.
- Hahahahaha !!! Tốt rất tốt Ý Chí của ngươi quả nhiêu kiêu ngạo ta rất thích những kẻ như ngươi đấy tiểu tử !!!Được rồi đứng lên hết đi cầm lấy thứ này đi khi nào hoàn thành xong lễ nghi nơi ở của các ngươi là ở biệt viện phía Nam nhớ đấy.
- Đa tạ ý tốt của Vương Tôn đã quan tâ m đến mấy người chúng ta xin cáo từ trước !!!
Tên Thái giám đứng bên cạnh không nhịn nổi được nữa liền quát lớn.
- To gan dám ăn nói ngông cuồng như thế trước mặt Vương Tôn muốn chết sao ???
- Giết ta ??? Ngươi có đủ bản lĩnh để giết ta hay không đã trước đây có không ít kẻ muốn lấy cái mạng này của ta kết quả đều nhận chung 1 cái kết bi thảm Chết không toàn thây , ta cũng chả ngần ngại thêm ngươi đâu chớ quên thân phận ngươi là gì mà dám lên mặt với ta.
- Ngươi dám sao ???
Vương Tôn giơ tay lên tên Thái giám với Thiên Vũ mới dừng lại.
- Các ngươi mau đi thu xếp đồ đạc đi.
- Đa tạ Vương Tôn !!!
Cả đám ra khỏi Vương sảnh thở phào nhẹ nhõm cả người Hoàng Khương với Chu Phúc vỗ vai Thiên Vũ kéo đi chỗ khác bỏ lại 3 người kia đi đến phía Nam nhận phòng.
- Thiên Vũ đi theo bọn ta , bọn ta có chút chuyện cần nói riêng với đệ ???
- Đi đâu cơ ???
- Cốp !!! Hỏi nhiều đi mau !!!
Hoàng Khương và Chu Phúc kéo Thiên Vũ rời đi bên trong Vương sảnh Vương Tôn mỉm cười rồi nói.
- Theo ngươi những kẻ ngông cuồng thì thường là những kẻ nào ra sao ???
- Ngông cuồng kiêu ngạo vốn dĩ là bản chất của con người nhưng kiêu ngạo cũng rất oai nhưng lại không có thực lực thì cũng chỉ là lời nói như