Huhuhu , cứ tưởng sẽ không còn cơ hội gặp được đệ nữa chứ tỷ rất nhớ đệ !!!
- Tỷ tỷ , dù gì đệ cũng đã có thê tử rồi nhưng đệ cũng không ngại làm mai cho tỷ đâu phải nhanh chóng tìm cho tỷ 1 người xứng đáng với tỷ trước đã.
Tống Mai gật đầu thì vô tình thấy Chu Phúc vẫn còn đang lẩm Bẩm cười nói gì đó không chịu nổi nữa liền dùng hết sức lực đạp mạnh lên người Chu Phúc rồi nói.
- Bụp !!!!
- Huynh còn không chịu dậy nữa muội đạp chết huynh đấy Hoàng Chu Phúc !!!
- Ặc hự , ta d!.
dậy rồi đây !!!
- Khụ khụ , tiểu tử ta nghĩ tỷ tỷ của ngươi hình như có chút tình cảm tâm tư khó nói với ngươi đấy mau xem xem nên cho tỷ tỷ ngươi 1 danh phận để có thể bước vào cánh cửa của Dương gia đi chứ !!!
Thiên Vũ cau mày nói.
- Ta cũng đã nói rồi đời này kiếp này 1 đời 1 người tuyệt không thể có nữ nhân thứ 2 ta đã thề với lòng mình rồi không thể nuốt lời còn với Tống Mai tỷ thì chỉ đơn thuần là tỷ đệ thôi ta chưa bao giờ dám làm điều sai trái với nàng ấy cũng như tỷ ấy chỉ có thể mong tỷ ấy kiềm chế được bản tính đó lại thôi.
- Cốp !!! Ý đệ là ta không có phần nào của nữ nhi sao Thiên Vũ ???
- À ừ thì , có thì có nhưng chỉ có 1 chút thôi.
Nói chuyện 1 hồi lâu cả đám chia nhau ra tìm kiến xem có thứ gì đó thích hợp trong việc tu luyện của bản không.
Nhìn ngó xung quanh Thiên Vũ đã nhìn trúng 1 miếng ngọc bội rồi mỉm cười vui vẻ.
- Tiểu tử ngươi hình như tìm được thứ mình cần rồi thì phải có thể cho ta xem được không ???
Thiên Vũ đưa cho lão ta xem 1 lúc rồi chợt nhớ ra điều gì đó rồi hỏi.
- Vào đây cũng lâu rồi ta quên chưa hỏi tên của ngươi là gì ???
- Ta tên Trương Liêu cứ gọi ta là Trương lão là được rồi.
Trương Liêu mỉm cười rồi nói.
- Thiếu gì mấy thứ đồ tốt sao ngươi không chọn lại đi chọn cái miếng ngọc bội cũ nát này chứ thật khó hiểu ???
- Hừ , nói ra chỉ khiến cho ngươi giật mình thôi miếng ngọc bội này trước đây ta được mẫu thân tặng cho 1 miếng người từng nói miếng ngọc bội này vốn dĩ là 1 nhưng lại bị vỡ ra làm 2 ta giữ lấy 1 miếng còn lại tìm kiếm mãi hóa ra ở chỗ này thứ này được gọi là Cổ Ngọc Tiên Cổ vốn dĩ thứ này không thể tồn tại ở nhân gian nó ở 1 nơi khác 1 nơi rất xa nơi này không những nó có thể bảo vệ lấy chủ nhân đồng thời chỉ cần 1 giọt máu của bản thân nhỏ giọt lên miếng ngọc bội kia của nhau lập tức cả 2 có thể nhìn và cảm nhận sự hiện diện của ngươi kia đồng thời có thể chia sẽ Long Khí cho nhau nói chính xác hơn thứ này rất hữu dụng nhưng với kẻ khác nó cũng chỉ là 1 thứ miếng ngọc vứt đi thôi.
- Không ngờ thứ này lại có nhiều công dụng tới vậy dù sao ta cũng là người chết không có cơ hội xử dụng nó xem như để hậu bối các ngươi sử dụng vậy.
Tiện thể ta cũng có thứ này cho ngươi.
Bên trong quan tài đột nhiên có 2 thanh kiếm bay tới chỗ lão Trương Liêu rồi lão đưa cho Thiên Vũ cả 2 thanh kiếm rồi nói.
- Cầm lấy đi đây là 2 thanh đại bảo kiếm của ta ở thời điểm đỉnh phong đã dùng 2 thanh kiếm này tung hoành tứ phương giờ đây ta trao nó lại cho ngươi thay ta khuấy đảo tứ phương 1 lần nữa nhé !!!
- Vô Ngạ Song Linh ??? Tiền bối ta đúng là thích thứ đồ tốt như thế này nhưng ta chỉ có thể ghi nhận ý tốt của tiền bối có điều có thể tặng 2 thanh đoản kiếm được không ???
Trương cười rồi ngoắc tay 2 thanh đoản kiếm ở bên trong đống vàng bạc kia bay tới chỗ Thiên Vũ.
- Vậy thì 2 thanh này nhé Ân Nghĩa Đoạn Tình này tặng cho nha đầu đó vậy nhớ kĩ lời ta nói 2 thanh đoản kiếm này có Ý Chí mãnh liệt đấy hãy cẩn thận sử dụng nó.
Còn nữa cứ cầm lấy 2 cái thanh kiếm kia đi xem như bù đắp cho việc tấn công các