Tiểu Tử nói cho ngươi biết thứ gì không thuộc về ngươi có cố mấy cũng chỉ là công cốc chớ làm liều bằng không chết lúc nào không hay đâu.
- Thắng được ta đi đã bọn ta đông hơn ngươi đấy tên khốn !!! Đánh chết hắn cho ta.
Đám thuộc hạ lao lên đánh Hàn Đức thì một luồng sức mạnh rất lớn ở ngay phía sau liền tránh qua một bên đám người kia không kịp phản ứng gì cả lãnh trọn đòn tấn công đó rồi gục ngã hết.
- Công Hiếu công tử vẫn khỏe chứ ???
Ánh mắt cả đám kia rất nham hiểm Hàn Đức chỉ biết lắc đầu mỉm cười rồi quay lại phòng chờ.
- Các ngươi định làm gì ta ta là!.
.
- Bốp !!!! Bụp !!!! !
- Cần gì biết ngươi là ai con ai làm gì ngươi có cái tật đó cần phải dùng tay chân mới dạy được ngươi chứ nói bằng lời e là không hợp lý chút nào cả chịu khó nhé !!!!!
- Hự , aaaaaaaaa !!!!!
Tên công Tử Ngô gia bị đánh cho bầm dập tím tái mặt mũi trông rất buồn cười cả ba người nhóm Thiên Vũ quay người rời đi trờ lại phòng chờ.
- Ta sẽ không để các ngươi yên đâu ta sẽ giết các ngươi !!!
- Bốp !!!
- Ngươi nói hơi nhiều đấy tên kia.
Thiên Vũ liếc nhìn Hoàng Khương với ánh mắt đầy nghi hoặc.
- Ta không biết gì cả đừng có nhìn ta.
Một lát sau , Vân Khải cùng với Hồng Ngọc đi vào phòng rồi đưa cho mọi người một quyển sổ sách rồi nói.
- Đây là toàn bộ mọi thứ mà mấy người cần cứ từ từ xem đi không cần vội đâu giá cả ta có thể giảm cho mọi người xem như trả ơn vụ lúc nãy.
- Vậy ta không khách sáo đâu !!!
- Được rồi , con chú tâm tu luyện đi đến mức độ nhất định sẽ tới lượt con.
Thiên Vũ ngơ ngác lấy ra một thanh kiếm trong viên Đá Vô Tận rồi nói.
- Con cũng có Khí Binh rồi mà sư phụ là cái này nè sư phụ.
- Phụt !!!! Khụ khụ con nói con cũng có Khí Binh sao Thiên Vũ ??? Đưa cho ta xem.
Thiên Vũ gật đầu thay cho lời nói rồi đưa cho sư phụ xem xét kĩ càng thanh kiếm của mình , nhìn sơ qua thì nó hoàn toàn bình thường so với thanh kiếm khác nhưng bất ngờ thay thanh kiếm này lại có một nguồn sức mạnh rất to lớn và khủng khiếp chưa kể có cả Long Hồn ngự trị bên trong thanh kiếm nữa mà người sở hữu thanh kiếm này thì chả có một ai cả hơn thế nữa lại rất khó để rèn ra một thanh kiếm hoàn hảo như thế này trên cõi đời này không có một ai có đủ khả năng tạo ra được nói liền quay sang hỏi Thiên Vũ.
- Rốt cuộc con có được thanh kiếm này từ ai và ở đâu ???
- Nghe mẫu thân nói là từ cha con để lại hình như mẫu thân con và cha con cùng nhau tạo ra nó thì phải ??? Ban đầu nó được tạo ra vốn đợi con lên 10 tuổi sẽ đưa cho con nhưng khí con lên 5 tuổi vô tình đánh thức nó và thế là mẫu thân đưa nó cho con luôn đến tận bây giờ.
- ( 5 tuổi đã rút được thanh kiếm đó sao ??? )
- Xem ra Hoàng Cung lại sắp có một đợt sóng gió mới rồi giống hệt 20 năm trước vậy !!!
Thiên Vũ ngơ ngác hỏi.
- 20 năm trước ??? Sư phụ người cũng có thể tạo ra sóng gió ạ ???
Hoàng Khương cười phá lên không ngừng nghỉ rồi nói.
- Một đứa cả đời trong núi rừng như cậu làm sao biết sự khủng khiếp của sư phụ cơ chứ nói chung là Hồng Ngọc tiểu thư ám chỉ đệ là Hàn Đức thứ 2 sắp tạo ra cơn sóng gió lớn sau 20 năm ngủ yên giờ chỉ cách sự kiện đó 3 tháng nữa thôi nên từ giờ đệ hãy ở Nghiêm gia ta đi cố mà tu luyện tới nơi tới trốn đấy bằng không đừng trách ta.
Những lời nói đó có phần gây áp lực đè lên người Thiên bất giác liền nói.
- Đ!.
được đệ sẽ làm theo lời huynh nói !!!
- À đúng rồi ở đây cũng lâu rồi chúng ta cũng nên trở về thôi sư phụ người lựa được thứ nào chưa ???
Hoàng Khương thắc mắc hỏi.
- Xong rồi phiền Hồng Ngọc tiểu thư giúp ta.
- Được rồi các vị chờ ta một lát để ta mang thứ đó tới cho mọi người xem.
Hồng Ngọc đứng dậy đi ra ngoài lấy đồ còn Vân Khải vừa hay chạy tới thông báo.
- Tiêu rồi người của Ngô gia tới tìm mấy người đấy mau chóng rời khỏi đây đi.
- Đi ??? Vì sao chúng ta phải sợ chứ ra ngoài tiếp đón chúng thôi nào con ở lại Hoàng Khương cả ngươi