Mộ Thanh Lan cảm thấy bản thân đang lâm vào một giấc mơ sâu, trong một thời gian dài khó mà có thể tỉnh lại.
Trong giấc mơ, nàng như bị ngọn lửa vô biên vô hạn vây quanh, nóng như thiêu đốt, ngọn lửa đỏ rực không ngừng áp sát, như muốn nuốt chửng nàng.
Cả người nàng không thể nào cử động được, như thể bị thứ gì đó giam cầm, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngọn lửa ngày càng đến gần.
Ngay sau đó, ngọn lửa đã thổi quét đến, nhiệt độ cao khủng khiếp ngay lập tức lan dọc theo da thịt của nàng!
Sự đau đớn kịch liệt thấu xương, gần như khiến nàng ngất đi!
Tuy nhiên, nàng lại vô pháp phát ra âm thanh dù có thế nào, chỉ có thể để bản thân bị bao vây bởi ngọn lửa vô biên đó!
Nàng thậm chí có thể cảm nhận được máu, xương, trên toàn thân trong nhiệt độ nóng bỏng, đang dần hòa tan!
Ý thức của nàng, cũng càng ngày càng nhẹ, cả người đều choáng váng.
Vân Dực khẽ nhíu mày, nhìn Mộ Lăng Hàn đang hôn mê, nằm trên mặt đất.
Khuôn mặt hắn đỏ bừng, mồ hôi không ngừng túa ra trên trán, nhưng lại bị nhiệt độ cao của cơ thể nhanh chóng làm cho bốc hơi, điều này cho thấy nhiệt độ cơ thể của hắn lúc này đáng sợ đến mức nào.
Bị Chu Tước mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể, còn chưa hoàn toàn cháy hết, tính ra mạng hắn cũng đã rất lớn.
Có điều, nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, Vân Dực cũng không dám đảm bảo, liệu Mộ Lăng Hàn có thể sống sót hay không.
Hắn nghe tin, tại Cửu Lộc sơn mạch này, phong ấn một con Chu Tước, hơn nữa dường như có liên quan đến một trận chiến ác liệt nhiều năm trước, cho nên hắn mới từ vạn dặm xa xôi để đến tìm kiếm.
Mà lúc hắn nhìn thấy lục phẩm Hỏa Linh Nguyên Sư, cũng đã xác định chắc chắn rằng tin tức này là sự thật.
Bởi vì trong sức mạnh của con Hỏa Linh Nguyên Sư, rõ ràng có ẩn chứa một chút dấu vết hơi thở của Chu Tước!
Tuy rằng vô cùng mỏng manh, nhưng đối với Van Dực mà nói, cũng đủ để xác định rất nhiều thứ.
Quả nhiên, Chu Tước, chính là bị phong ấn dưới ngọn núi này!
Mặc dù là Nguyên Thú cửu phẩm, nhưng Chu Tước lúc này mới vừa xuất thế, hắn muốn bắt được, cũng không phải việc khó.
Nhưng lại chưa bao giờ nghĩ đến, Chu Tước lại trực tiếp chui vào trong cơ thể của Mộ Lăng Hàn!
Mộ Lăng Hàn bây giờ nguyên lực đã tẫn phế, vốn không thể chịu nổi năng lượng của Chu Tước! Kết quả cuối cùng, chỉ có thể là nổ tan xác mà chết!
Nhưng chỉ cần đợi một lúc nữa, năng lượng của Chu Tước sẽ tăng trưởng nhanh chóng, đến lúc đó, nếu lại muón đối phó nó, sẽ rất là phiền phức.
Tất nhiên, cũng không phải là không có cách nào đơn giản.
Chỉ cần lập tức giết chết Mộ Lăng Hàn, Chu Tước tự nhiên không còn nơi nào để trốn.
Chỉ là..
Vân Dực nhìn chằm chằm vào Mộ Lăng Hàn đang nằm trên mặt đất.
Thiếu niên thân thể gầy yếu lúc này đang cuộn tròn lại, trông có vẻ dễ bị tổn thương, khuôn mặt trắng như ngọc lúc này đỏ bừng, giống như một cái hàn sắt.
Lông mày nhíu lại, vẻ mặt thống khổ, hẳn là đang vô cùng đau đớn.
Thanh kiếm bạc trong lòng bàn tay của Van Dực sáng lên lóng lánh, nhưng lại không hề có động tác.
Oành!
Mộ Thanh Lan đau đớn gần như mất đi lý trí, cuộn mình trên mặt đất, hai tay cào lên trên mặt đất để lại vài vết máu! Các ngón tay và đốt ngón tay tinh tế, thon dài và trắng nõn, đã trở nên trắng xanh rồi!
Ngũ tạng đều nóng, máu thịt cháy bỏng, đương nhiên là nỗi đau mà người bình thường không thể chịu đựng được.
Tuy nhiên, từ đầu đến cuối, Mộ Thanh Lan lại không hề rên lên một tiếng thống khổ, chưa bao giờ kêu lên một tiếng đau đớn.
Chỉ là như vậy, lại càng thêm làm lòng người run sợ, thần hồn đều run rẩy hơn.
Giữa hai lông mày của Vân Dực khẽ giật nhẹ đến khó có thể nhìn thấy.
Không hiểu vì sao, một ý nghĩ chợt lóe lên trong lòng hắn--
Có lẽ, Mộ Lăng Hàn sẽ không chết.
Đừng nói lúc này Mộ Lăng Hàn đã là nguyên lực cấp một rồi, cho dù hắn đã khôi phục thực lực đỉnh cao, chỉ sợ cũng không chịu nổi năng lượng của Chu Tước, nhưng mà..
Nhìn kẻ đang nằm trên mặt đất kia rõ ràng rất thống khổ, móng tay chảy ra từng vệt máu, nhưng thiếu niên kia vẫn luôn không nói lời nào, Vân Dực đột nhiên cảm thấy, có lẽ, sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng không nhất định.
Hắn mạc danh* cảm thấy rằng Mộ Lăng Hàn sẽ sống sót.
*Mạc danh: Cảm nhận không thể diễn tả được.
Trong Bí Cảnh Trung Nguyên, nguy hiểm đến mức nào, mà ngay cả hắn cũng đã vài lần phiêu bạt giữa sự sinh tử, đôi huynh muội kia cũng gặp rất nhiều hiểm cảnh, nhưng bọn họ vẫn kiên trì, nếu như không phải cuối cùng..
Ánh mắt khẽ nhúc nhích, hắn đột nhiên vươn tay, ấn lên cổ tay Mộ Lăng Hàn.
"Cứu ngươi một lần cuối cùng, chúng ta..
Thanh toán xong."
Một tiếng lẩm bẩm trầm thấp vang lên, không biết là nói cho ai nghe.
Một luồng nguyên lực hùng hậu, tức khắc dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Mộ Thanh Lan!
"Nguyên lực quả là rất tinh thuần!"
Tuyết U kinh ngạc lên tiếng.
Động tĩnh như vậy, Mộ Thanh Lan tự nhiên cũng cảm nhận được, cuối cùng trong đầu cũng trở nên thanh tỉnh một ít.
Luồng lực lượng này, nàng rất quen thuộc.
Là Vân Dực.
Hắn vậy mà lại ra tay giúp nàng?
Nhưng Mộ Thanh Lan không có thời gian để suy nghĩ nhiều như vậy, ngay cả kẻ ngốc cũng biết tình hình của nàng lúc này cực kỳ nguy cấp!
Tuyết U còn nghĩ nàng vốn đã muốn đánh chủ ý lên con cửu phẩm Chu Tước này, nhưng chưa kể đến việc cơ thể nàng vốn