"Đã chờ lâu."
Mộ Thanh Lan quay đầu lại, nhìn thấy chính là Hạ Chung đích thân tới, cũng không có gì kinh ngạc, chỉ là khẽ gật đầu: "Không sao."
Hạ Chung bước vào căn phòng mà chỉ có khách quý mới có thể vào, một bên không lộ dấu vết mà đánh giá nhân vật thần bí trước mặt.
Áo choàng to rộng che giấu đi hoàn toàn thân hình của hắn, ở dưới mũ trùm đầu cũng không nhìn rõ mặt, chỉ mơ hồ nhìn thấy cái cằm màu lục lam nhàn nhạt, hơn nữa giọng nói khàn khàn này, quả thật rất kỳ quái.
Ít nhất, ở Lạc Tây thành không có nhân vật như vậy.
Có điều, người có thể lấy ra bảo vật như Hỏa Linh Nguyên Tinh, không cần nghĩ cũng biết là có thân phận bất phàm.
Mặc dù không nhìn ra được thực lực của hắn như thế nào, nhưng Hạ Chung vẫn không dám chậm trễ.
"Đây là đồ của ngài."
Vừa nói, Hạ Chung vừa bưng một cái khay đến gần.
Đương nhiên, trong phòng này cũng chỉ có hai người bọn họ.
"Đây là Tinh Trận Đồ mà ngài đã đấu giá trước đó, cùng với thẻ Tử Kim* của ngài.
Theo quy định, Nhà đấu giá Hạ Thương sẽ lấy 10% giá đấu.
Đương nhiên, tiền ngài đấu giá cho Tinh Trận Đồ cũng sẽ bị khấu trừ."
*Thẻ Tử Kim: Ngoài ra còn có thẻ Bạch Kim, Hắc Kim, vân vân.
Công năng tựa như thẻ ATM, chỉ chứa tiền trong đó.
Chỉ khác đây là thế giới huyền huyễn nên không cần đi đâu rút tiền.
Chỉ cần biến hóa là ra liền.
He he
Mộ Thanh Lan ngước mắt lên, một tấm thẻ Tử Kim bằng nửa lòng bàn tay đang nằm yên lặng ở đó.
Nhà đấu giá Hạ Thương này thực sự đủ đen tối, lại trực tiếp trừ của nàng mất 50 vạn kim tệ!
Một đi một về, giờ nàng bất quá chỉ còn lại 180 vạn kim tệ.
Nhưng những lời này nàng cũng chỉ nói ở trong lòng, bên ngoài Mộ Thanh Lan cũng không để lộ ra một chút nào.
Hạ Chung cười ha hả, nhìn ánh mắt của Mộ Thanh Lan khẽ đảo, vội vàng nói: "Tinh Trận Đồ của ngài đã được đặt vào Giới Tử Trạt này rồi.
Theo quy định, ngài đã là Tử Kim khách quý, Giới Tử Trạc này chính là quà tặng, còn thỉnh vui lòng nhận cho."
Mộ Thanh Lan hơi nhướng mày.
Đây là một điều rất tiện lợi, bởi vì nàng có rất nhiều thứ không có nơi để đặt.
"Đa tạ."
Thấy thái độ của đối phương có vẻ hơi lạnh nhạt, Hạ Chung cũng không mất mát gì, dù sao hôm nay bọn họ kiếm được lời cũng không ít, trong đó không ít công lao cũng là do người này mà có.
Trước đó ông cũng rất khiếp sợ, không ngờ người đấu giá Tinh Trận Đồ hóa ra lại là nguyên chủ của Hỏa Linh Nguyên Tinh!
Vì vậy, thái độ của ông cũng vô cùng cung kính.
"Sau này, ở Thánh Nguyên đế quốc, nhà bán đấu giá Hạ Thương, đều sẽ xem người như một vị khách cao cấp!"
Vừa nói, Hạ Chung vừa tỏ vẻ kính cẩn, khom người cúi đầu.
Mộ Thanh Lan có chút thất thần.
Thẻ Tử Kim..
Nàng nhớ rõ quy cách là 500 vạn kim tệ đi?
Tấm thẻ này tuy quý giá nhưng cũng không có gì hiếm lạ, trước đây nàng cùng ca ca còn có một tấm thẻ Hắc Kim, toàn bộ kinh đô cũng không có mấy người có thể có.
Chỉ là sau sự việc đó, tự nhiên là bị thu hồi rồi.
"Không biết, tại hạ còn có thể giúp gì được cho ngài?"
Mộ Thanh Lan cất Giới Tử Trạc và thẻ Tủ Kim đi, ống tay áo rộng thậm chí còn che luôn cả bàn tay của nàng.
Ánh mắt Hạ Chung hơi rũ, thế nhưng cũng không thể nhìn thấy dù chỉ một chút.
"Không cần."
Bao nhiêu tiền đó tạm thời vẫn đủ cho dùng một đoạn thời gian, mặc dù nàng vẫn còn rất nhiều Hỏa Linh Nguyên Tinh, nhưng nàng cũng không muốn bán đấu giá nữa.
Rốt cuộc, thứ này ngay cả chủ tộc cũng chưa chắc có thể có.
Nàng vẫn nên để cho bản thân sử dụng thì tốt hơn.
Nhìn thấy Mộ Thanh Lan không muốn ở lại nói thêm nhiều, Hạ Chung cũng rất có ánh mắt, lập tức hơi hơi quay sang một bên, khom người cười nói:
"Ngài thỉnh!"
Mộ Thanh Lan nhấc chân chuẩn bị rời đi.
Nhưng mà, Hạ Chung đột nhiên nghĩ tới cái gì, lông mày khẽ nhúc nhích, cuối cùng không nhịn được nói: "Hành tung của ngài, chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật, ngài cứ yên tâm."
Mộ Thanh Lan dừng lại bước chân, ngay sau đó đôi môi đỏ mọng khẽ câu.
Hạ Chung này đang nói một cách uyển chuyển nhắc nhở nàng phải cẩn thận với sự trả thù của Khương Huyền, có điều, nàng sợ sao, rốt cuộc vẫn còn chưa biết ai mới là người cười đến cuối cùng?
Nàng nhấc chân rời đi, chiếc áo choàng đen vẽ ra một vòng cung rồi nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
* * *
Sau khi Mộ Thanh Lan rời khỏi nhà đấu giá, nàng liền đi ra khỏi thành.
Không mất bao lâu, nàng đã đến bên cạnh Cửu Lộc sơn