Xích Hoàng nói: "Nói cũng phải, Sở Tuyền Nguyệt không biết tung tích, nhưng vị trí của Sở Cửu Ca lại rất rõ ràng, cô ta ở tại Sở gia! Muốn bắt cô ta không khó, tuy rằng bây giờ Sở gia có ba cao thủ luyện linh cảnh, nhưng mà ta có quân đội."
Tử Kha nói: "Ba người đó không dễ đối phó, ngươi tìm vài cao thủ luyện hồn cảnh, để cho bọn họ ăn đan dược vào, có thể giúp họ đề cao thực lực lên luyện linh cảnh, giữ chân ba người đó.
Như vậy quân đội của ngươi nếu như vẫn không thể bắt được Sở Cửu Ca, hậu quả tự chịu!"
Xích Hoàng có được đan dược phi thường kích động, Tử Kha hoàng tử vậy mà có đan dược như vậy.
Ông ta kích động nói: "Tử Kha hoàng tử yên tâm đi, lần này ta nhất định hủy đi Sở gia, đem nha đầu Sở Cửu Ca đó bắt lại."
Xích Hoàng hạ lệnh, nói Sở gia có ý đồ tạo phản, lén lút giấu đi đệ nhất thần trộm người đã trộm sạch bảo khố của hoàng cung.
Nếu như Sở gia không đem người giao ra, giết không tha.
Sở lão gia tử lòng cũng phi thường đau, Xích Hoàng cuối cùng cũng đi đến bước này.
Bọn họ căn bản ngay cả bóng của đệ nhất thần trộm cũng không có nhìn thấy, bệ hạ như vậy chỉ là tìm một lý do để diệt đi Sở gia mà thôi.
Sở lão gia tử bảo tất cả người của Sở gia chuẩn bị huyết chiến, bây giờ vạn quân đã đem Sở gia trong ba tầng ngoài ba tầng bao vây lại, mọi người biết Sở gia xong rồi.
Sự huy hoàng của Sở gia bắt đầu từ khi hội đấu của tứ đại gia tộc, bây giờ là muốn đi đến đường diệt vong rồi.
Sự huy hoàng ngắn ngủi như sao băng vậy, mọi người cảm thấy đây là do Sở gia quá huênh hoang rồi.
Sở gia muốn xong rồi, Diệp gia đương nhiên là người kích động nhất.
Tần gia muốn diệt vong, Lâm gia đã bị Sở gia diệt rồi, nay Sở gia cũng bị hoàng thất diệt đi, tứ đại gia tộc sẽ chỉ còn lại Diệp gia bọn họ mà thôi, ai lại dám tranh giành với Diệp gia họ.
Sở gia đương nhiên không thể nào giao ra được đệ nhất thần trộm, cấm vệ quân như cá tràn vào, giao đấu, kịch chiến với người của Sở gia.
Sở lão gia tử phát hiện có ba người quen thuộc lúc này phát tán ra thực lực luyện linh cảnh, đây sao có thể?
"Vương giáo quân, Thượng Quan tướng quân, Tư Mã tướng quân! Vậy mà lại là các ngươi!" Sở lão gia tử nói.
"Sở lão gia chủ, vẫn là nhanh tay chịu trói đi! Ta sẽ cầu xin bệ hạ đừng đuổi cùng giết tận Sở gia các ngươi, các ngươi nếu như vẫn còn phản kháng, vậy thì chúng tôi cũng sẽ không niệm tình cũ đâu." Tử Mã tướng quân nói.
Sở lão gia tử nói: "Sở gia ta không có sai, là bệ hạ cấu kết Tử Kha hoàng tử, làm quá đáng quá, quả là ức hiếp người quá đáng, Sở gia ta tuyệt đối không ngồi yên chờ chết."
Bọn họ cũng có biết một chút chuyện, bệ hạ có một số việc đúng là làm không đúng, nhưng mà bệ hạ có lệnh, bọn họ không thể không nghe.
"Động thủ!"
Tử chiến là không thể tránh khỏi, ba cao thủ mạnh nhất của Sở gia có người giữ chân, hoàng thất còn phái ra không ít tử sĩ giữ chân trưởng lão của bọn họ.
Cả Sở gia vốn cũng chỉ có ngàn người, muốn đối đầu với đại quân mười vạn, căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.
Sở Cửu Ca lúc này cũng bị một nhóm tử sĩ bao vây, cô mang theo tiểu Hắc tham gia vào trận chém giết, linh kỹ và độc luân phiên sử dụng, khiến cho một số tử sĩ trong tay cô không dễ qua chút nào.
Sở Cửu Ca nói: "Nên đến rồi!"
Phút chốc, mọi người phát hiện bên trong đô thành xuất hiện một đội quân mặc một thân áo giáp đỏ, bọn họ như một trận cuồng phong giết đến Sở gia.
"Đó là quân đội gì vậy? Sát khí quá khùng khiếp đi!"
"Từ lúc nào mà Xích Linh Quốc chúng ta có một đội quân thần bí như vậy? Xích Hoàng bệ hạ vì diệt Sở gia, ngay cả vương bài như vậy cũng lấy ra rồi sao."
"Đó căn bản không phải là đội quân thần bí gì, đó là Xích Linh Quân, là Xích Linh Quân, Xích Linh Quân tái hiện, trời ạ!" Đột nhiên có người kinh hô.
Xích Linh Quân đã biến mất hơn mười năm, nhưng mà vẫn có người nhớ đến đội quân vô cùng cường hãn này.
Đó từng là vương bài lớn nhất của Kiêu Vương, nay ngay lúc Sở gia gặp nạn lại xuất hiện rồi.
Bọn họ rốt