Tiếp đến Sở Cửu Ca không có rời khỏi, mà là ẩn nấp trong bóng tối, bọn họ đợi rất lâu nhưng lại không thấy một bóng người nào, ngay cả một bóng ma cũng không thấy.
Sở Cửu Ca ngược lại không chút lơi là cảnh giác, cô một mực sử dụng bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát xung quanh.
Không biết canh chừng hết bao lâu, cô nhìn thấy một thứ đồ chơi chạy đến nơi cô để tờ giấy.
Đó là một con chuột nhỏ đen đến có thể dung hòa làm một với bóng đêm, ngậm theo mảnh giấy đó biến thành một tàn ảnh biến mất, tốc độ rất nhanh!
Sở Cửu Ca hỏi: "Cửu thúc, có thể đuổi kịp không?"
Cửu thúc trả lời: "Chuột dạ ảnh, có thể đuổi kịp.
"
Cửu thúc dẫn theo Sở Cửu Ca phút chốc biến mất, Mặc Thất rất nhanh ngay cả bóng dáng của họ cũng không thấy nữa.
Hắn âm thầm nói: "Chuột dạ ảnh một thứ đồ quý giá giá trị như vậy, mà lại xuất hiện ở Xích Linh Quốc, chuyên môn dùng để truyền thư, đây rốt cuộc là gia tộc nào phung phí của trời như vậy!"
Dùng thứ đồ như vậy, có lẽ đối phương cũng là một người cực kỳ cẩn thận.
Người có thể phát hiện ra chuột dạ ảnh nếu không phải là quen thuộc với chuột dạ ảnh, thì chỉ có thể là người sở hữu năng lực thần bí như Sở Cửu Ca mà thôi.
Sở Cửu Ca và Cửu thúc theo chuột dạ ảnh đến một nơi, nơi đó chính là nơi Sở Cửu Ca cực kỳ quen thuộc, hội đấu giá Cửu thiên.
Người thuê thần bí và kỳ ba đó, vậy mà lại là người của hội đấu giá Cửu thiên.
Sở Cửu Ca nghĩ đến người mỹ thiếu niên mắt vàng có thực lực cường đại, tinh tế xinh đẹp như hoàng tử đi ra từ trong truyện cổ tích, người đó không phải là hắn chứ?
Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, đi theo con! Hội đấu giá Cửu thiên này con khá quen thuộc, con biết làm sao để tránh khỏi thủ vệ ở đây để vào đó.
"
Thế là hai người bọn họ lại lén lút xông vào tầng thứ chín của hội đấu giá Cửu thiên, sau đó vừa hay nhìn thấy Nhất Nặc cầm lấy tờ giấy đó nhỏ giọng nói: "Ồ! Vậy mà đáp ứng rồi.
"
Vốn dĩ hắn đã có dự định rời khỏi rồi, không có ôm quá nhiều hy vọng.
Sở Cửu Ca ung dung đẩy của bước vào, nói: "Đúng thế, ta đáp ứng rồi, còn đích thân đưa đến tận cửa nữa! Nhất Nặc công tử, không ngờ đến người thuê ta lại là ngươi.
"
Nhìn đến người thiếu nữ đang bước vào, Nhắt Nặc nghĩ đến những việc đã làm và những lời Sở Cửu Ca đã nói, hắn liền rất muốn giết người diệt khẩu.
Tròng mắt màu vàng đó mang theo sát ý băng lạnh, vẫn đẹp đến động lòng người như vậy.
Cửu thúc cảnh giác bảo vệ bên cạnh Sở Cửu Ca, muốn đem tên thiếu niên lộ ra sát ý với tiểu Cửu diệt đi.
Sở Cửu Ca nói: "Lần này ta đến không phải kiếm chuyện cũng không phải đến hái hoa đâu, ta đến là bàn việc làm ăn với ngươi, một chủ ý mà ngươi không cách nào từ chối.
"
"Sở Cửu tiểu thư, ta không hiểu ngươi đang nói gì?"
"Đừng giả bộ nữa, ta nếu đã dùng gương mặt này của ta đến đây, nhất định là biết ngươi đã đoán ra thân phận của ta rồi.
Lúc trước ta đã thấy kì quái, ngươi một mình cũng đã lợi hại như vậy rồi, thực lực của bản thân ngươi cũng rất mạnh, nhưng lại cố ý để cho một đệ nhất thần trộm người thực lực chẳng ra sao cả đi trộm đồ trong Dung vương phủ.
Không phải là ngươi tin tưởng năng lực trộm cắp của đệ nhất thần trộm ra sao, mà là do ngươi đã biết ta thân là vị hôn thê của Dung Vương, càng dễ dàng đắc thủ hơn.
"
Đối phương là một kẻ giảo hoạt, rõ ràng chỉ gặp mặt có vài lần, liền bị hắn đoán ra thân phận rồi.
Lần đầu tiên là mua đồ, lần hai là đại hội tứ tộc, lần ba liền là giao dịch, cũng chính là nói, ngay khi đại hội tứ tộc diễn ra hắn đã nhìn thấu thân phận của cô, tên này rốt cuộc có đôi mắt độc đến thế nào vậy.
Cô chỉ là vô tình lộ một tay trên đại hội tứ tộc, những người khác không ai phát giác, hắn ngược lại lại nhìn ra kỹ thuật trộm cắp của cô, một nam nhân đáng sợ.
Nhắt Nặc nói: "Ngươi thông minh như vậy nếu đã nhìn ra rồi thì ta cũng không còn cách nào! Vụ làm ăn này ta có thể làm, nhưng mà ngươi với vị hôn phu của ngươi ân ái như keo sơn, thật sự dự định phản bội hắn, trộm