Một vị lão giả khí sắc hồng hào, thần thái mạnh mẽ nhàn nhã xuất hiện tại đại điển, "Binh binh binh!" mấy tiếng, mấy người Tần gia bị lão giả dùng vài cái tát đánh bay ra ngoài.
Tiếp đến Sở Cửu Ca liền nghe thấy một trận kêu ai oán, lão gia tử thật là một chút cũng không nương tay.
"Cút cho ta!" Một tiếng hét phẫn nỗ truyền ra.
"Phụ thân! Đợi chút!" Sở gia chủ cũng không ngờ đến phụ thân hắn sẽ xuất quan ngay tại thời điểm này.
"Ta những tưởng gia chủ ngươi đây bị người ám toán rồi chứ! Sở gia bị người ức hiếp đến trên đầu thế rồi, ngươi lại chuyện gì cũng không làm? Ngươi thật sự là càng sống càng không ra gì rồi!" Sở lão gia chủ giận dữ nói.
"Phụ thân, chuyện này nói ra thì dài dòng, là có nguyên nhân cả đấy." Sở gia chủ đem ngọn nguồn sự việc nói với người, hy vọng phụ thân có thể lý giải cách làm của hắn.
Kết quả lão gia chủ sau khi nghe càng thêm phẫn nỗ, "Hỗn đản, hỗn đản.."
"Hỗn trướng Tần gia, các ngươi còn không mau cút, lão phu sẽ giết hết các ngươi." Lão gia chủ gầm thét nói.
Mấy người Tần gia bị nỗ khí khủng bố của lão gia chủ làm cho sợ hết cả hồn, bỏ chạy thục mạng.
Sở Cửu Ca nhìn vị tiểu lão đầu trước mắt, thân hình nhỏ nhắn, khí thế lại không yếu, nay cô nhìn người với ánh mắt đầy thương tiếc.
Đây chính là phụ thân ruột của mẫu thân, bởi vì cô không có phụ thân, nên theo họ mẹ.
Cho nên cô xưng hô người là gia gia, mà không phải là ngoại công.
Khi xưa mẫu thân không kết hôn mà đã mang thai, nếu không phải gia gia toàn tâm toàn ý bảo hộ người, cô sợ là không thể được sinh ra, mẫu thân cũng sẽ bị đuổi khỏi Sở gia.
"Cháu gái trưởng do ta tự mình dạy dỗ thành người, cháu gái ngươi nhìn từ nhỏ đến lớn, chẳng lẽ ngươi không hiểu rõ sao? Nó làm sao có thể làm ra việc đi trộm đan dược chí bảo của Tần gia.
Ngươi không kịp thời đi cứu thì thôi, sau đó lại không đi tìm Tần gia điều tra rõ ngọn ngành, giúp Ca nhi đòi lại công đạo, nay lại còn cho người Tần gia đến tận nhà ức hiếp.
Ngươi đây là muốn Sở gia ta đổi thành họ Tần phải không?"
Tiếp đó, Sở lão gia chủ là một phen dạy dỗ nghiêm khắc.
Sở đại bá phi thường thành khẩn tiếp nhận dạy dỗ, khiêm tốn thừa nhận sai lầm, hơn nữa còn nhỏ nhẹ xin lỗi Sở Cửu Ca.
"Bây giờ ta cũng có chút nghi ngờ, cho ngươi trở thành Sở gia gia chủ, cuối cùng có phải là quyết định đúng đắn hay không?" Lão gia chủ than thở nói.
Câu nói này, khiến đáy mắt Sở gia chủ vụt qua ý lạnh và bất mãn.
Không đúng đắn, không lẽ người muốn muội muội thiên phú tu luyện nổi trội, nhưng lại chưa kết hôn đã có thai kia làm gia chủ sao?
Hay là vị thất đệ do người nhặt về kia làm gia chủ?
Vẻ bất mãn đó chỉ trong nháy mắt đã biến mất, lại biến trở lại thành Sở đại bá ôn hòa kia.
Nếu không phải do đôi mắt Sở Cửu Ca đặc biệt, cũng không thể nắm bắt được vẻ dị thường đó của hắn.
Đại bá đây là đem gia gia ngầm hận rồi sao? Rõ ràng là do việc hắn làm không nhân đạo.
Sở lão gia chủ xuất quan rồi, Tần gia và Sở đại bá cũng không dám ức hiếp cô nhi quả phụ họ nữa.
Lão gia chủ và Sở Cửu Ca đi thăm nữ nhi hắn, nghĩ đến những việc mà Sở Cửu Ca gặp phải gần đây, hắn vô cùng đau lòng, nói: "Là ta không tốt, chỉ lo việc bế quan mà sơ sót các con.
Ca nhi nếu không nguyện ý gả cho Dung Vương điện hạ, tranh thủ thánh chỉ ban hôn của bệ hạ chưa ban xuống, ta vào cung xin bệ hạ thu hồi thánh mệnh."
Sở Cửu Ca nói: "Nhận lợi từ người thì phải biết nhún nhường, Dung Uyên đã giúp con giải quyết một việc rất lớn, con không thể qua cầu rút ván được, hơn nữa con chỉ làm vị hôn thê của hắn, cũng không phải thật sự gả cho hắn, cháu gái người sẽ không chịu thiệt thòi đâu!"
Sở lão gia chủ cảm thấy cháu gái hắn trong một đêm trưởng thành không ít, cảm thấy cự kỳ an ủi, "Sau này con và mẫu thân có cần gì thì trực tiếp nói với gia gia.
Ta bế quan lâu như vậy cũng không tìm được cơ hội đột phá, tạm thời sẽ không bế quan nữa! Sẵn tiện chỉnh lý chút Sở gia, Sở gia ta không cần những kẻ nhu nhược."
Sở lão gia chủ là thật tâm thương cô, Sở Cửu Ca đối với tiểu lão đầu này cũng có hảo cảm.
Cô hỏi: "Gia gia, có chút lời nếu con hỏi rồi sẽ làm người không vui.
Nhưng mà con đã lớn rồi, mà mẫu thân lần này đã sinh ra ý định từ bỏ mạng sống, xém chút đã rời bỏ con rồi, con càm thấy cần thiết tìm hiểu một số sự việc."
Lão gia chủ ngơ ra, nói: "Con là muốn hỏi vị phụ thân kia của con."
"Vâng!" Sở Cửu Ca gật đầu nói.
"Việc này, đừng nói là ta, ngay cả mẫu thân con