Mọi người nhanh chóng tập hợp tại quảng trường trung tâm, Sở Cửu Ca ở quảng trường trung tâm nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.
Một người là Dạ Dương Thu, một người là Đường Tuyền.
Hơn trăm người tụ tập tại nơi này, lúc trại đặc huấn bắt đầu không chỉ có nhiêu đây, nhưng mà từng lần lần người bị đặc huấn loại bỏ hoặc chủ động từ bỏ quá nhiều, nay chỉ còn lại mấy trăm người này.
Dạ Dương Thu hỏi: "Người đến đủ rồi chứ?"
Đường Tuyền nói: "Còn thiếu một người, Tử Tinh Châu còn chưa đến."
Tử Tinh Châu, thiên phú tu luyện cao nhất của trại đặc huấn này, ngay cả Dạ Dương Thu cũng rất khó quản thúc hắn.
"Đi tìm hắn qua đây!"
Có lão sư đi tìm, bọn họ nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ yêu mị nhảy ra.
Thân ảnh người đến thon dài, tóc dài trong không trung kéo ra một góc độ ưu mỹ.
Tóc của hắn không phải màu đen, mà là một loại tím đậm.
Một thân áo đỏ, hấp dẫn như màu máu khẽ quay đầu, mọi người nhìn thấy gương mặt so với nữ nhân còn xinh đẹp, yêu dị và mỹ lệ vô song.
Mắt Phượng dài, câu hồn đoạt phách, khoé mắt còn có thêm một nốt ruồi son màu máu.
Người ở đây không phải là lần đầu nhìn thấy gương mặt như yêu tinh của Tử Tinh Châu, nhưng mà mỗi lần đều không nhịn được vì gương mặt yêu mị này mà chấn kinh.
Đây là một nam nhân.
Tử Tinh Châu đứng ở đó, như tự hình thành một phiên thiên địa của mình, khiến cho người ta không dám đến gần.
Dạ Dương Thu nói: "Nội dung lần lịch luyện này là thực chiến, chúng ta có được tình báo, biên giới của Tranh Linh Quốc Và Hoàng Linh Quốc có một tổ chức tà giáo, thực lực bọn họ không mạnh nhưng vì có được một số thứ có thể làm mê hoặc lòng người, khiến cho không ít người nghe lệnh của họ.
Một số người bình thường chịu nạn, bởi vì ngay ở biên giới hai nước, hai người quốc quân chưa thương lượng được để ai động thủ, cho nên ta liên kết với bọn họ, tiếp nhận nhiệm vụ này."
"Hai nước có ma sát, vốn dĩ đơn giản chỉ cần phái binh lính đi diệt trừ là được, nhưng lại kéo dài lâu như vậy, dẫn đến người dân bình thường chịu nạn càng ngày càng nhiều.
Lần thực chiến huấn luyện này so với trước đó nguy hiểm hơn nhiều, tuy rằng được biết đại đa số bọn họ có thực lực dưới ngưng hồn cảnh, nhưng mà các ngươi cũng có khả năng chạm trán cao thủ ngưng hồn cảnh, đó không phải là các ngươi có thể đối phó."
"Bây giờ các ngươi có cơ hội từ bỏ, nếu từ bỏ có thể rời khỏi trại đặc huấn.
Không từ bỏ thì sống chết tự chịu trách nhiệm."
Có thể kiên trì đến bây giờ đều là người không dễ dàng từ bỏ, cho nên không có ai từ bỏ.
Dạ Dương Thu nói: "Vì an toàn của từng người, các ngươi bắt buộc tổ hợp một đội có ít nhất bốn người."
"Diệt đi một giáo đồ dưới ngưng thể cảnh thất trọng được một điểm, bát trọng ba điểm, cửu trọng mười điểm, cửu trọng đỉnh phong mười hai điểm."
Sở Cửu Ca biết, sau khi vào được trại đặc huấn mỗi lần hoàn thành một số nội dung huấn luyện, liền có thể đạt được một số điểm nhất định.
Sau cùng có thể vào được ngoại môn Thái Vân Tông, không phải dựa vào một lần tỷ thí liền quyết định, điểm số cũng rất quan trọng.
Nhưng mà nửa đừng chen vào như cô một chút điểm số cũng không có, lần nhiệm vụ này là có hội tốt lấy điểm tích luỹ, nhưng mà cảm giác hiệu quả không được nhanh lắm.
Thế là Sở Cửu Ca hỏi: "Dạ đại nhân, nếu như giết đi cao thủ ngưng hồn cảnh thì sao?"
Người bưu hãn như Sở Cửu Ca bọn họ có biết, nhưng mà nói muốn giết đi cao thủ ngưng hồn cảnh, hoàn toàn không có khả năng.
Nếu như kẻ địch là cao thủ ngưng hồn cảnh, việc trước tiên phải làm là tháo chạy đó!
Phải biết ngưng thể cảnh và ngưng hồn cảnh hoàn toàn cách biệt trời đất.
Dạ Dương Thu ngẩn ra, không nghĩ đến Sở Cửu Ca sẽ hỏi ra câu hỏi như vậy.
Ông nhìn sang vị thiếu nữ điềm nhiên như không đó nói: "Điểm số từ ngưng hồn cảnh trở lên, nếu như thật sự có người có thể tiêu diệt được ngưng hồn cảnh, đến lúc đó xem tình huống cộng điểm."
"Tiếp theo các ngươi có một ngày chuẩn bị đồ đạc, và tìm kiếm đồng đội.
Giải tán!"
Sau khi giải tán, thiên tài mười hạng đầu đương nhiên được hoan nghênh nhất, một nhóm người chạy đi lấy lòng.
Xếp thứ hạng đầu Tử Tinh Châu là một nhân vật nóng, yêu cầu của nhân vật này là,