Sở Cửu Ca bọn họ một đường cẩn thận đi theo phía sau người đó, dưới sự quan sát và chỉ huy của Sở Cửu Ca, bọn họ không hề bị người đó phát hiện có người đi theo.
Cùng lúc đó, tận cùng của một vùng đất ẩm ướt, có một hang động thiên nhiên rộng lớn.
Động thiên nhiên này tối đen không thấy đáy, từ bên trong truyền ra âm thanh kêu gào thảm thiết.
"Dạ Lang, ngươi nếu như không nói, ngươi cứ đợi nhìn đệ tử của ngươi bị hành hạ đến sống không bằng chết đi, ngươi cũng quá nhẫn tâm rồi, chỉ vì giấu diếm bảo bối đó, ngay đến mạng của đệ tử cũng không cần rồi." Một âm thanh âm lạnh truyền ra.
Bên trong cái động này, có một lão giả tóc bạc phơ bị xích sắt khóa lại.
Ở bên cạnh có một người trẻ tuổi tuấn mỹ, đang bị trói trên giá hành hình mà hành hạ.
Nếu như Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu lúc này ở đây, nhất định nhận ra đây chính là Dạ lão sư của bọn họ.
"Lão già ngươi cũng có cốt khí, trốn chui trốn nhủi lâu như vậy mới bị chúng tôi bắt được, bị bắt rồi nhưng miệng cũng cứng lắm, làm thế nào cũng không chịu khai ra.
Bây giờ ngay cả sống chết của đệ tử cũng không màng."
"Sư phụ! Con không sợ chết." Dạ Dương Thu khàn giọng nói.
Ông trước đó biết được tung tích của sư phụ, đi tìm sư phụ, nhưng lại không ngờ rơi vào bẫy của kẻ địch.
Thực lực của những người này rất mạnh, ông tự nhận thực lực của bản thân cũng không tệ, nhưng mà đối đầu với những người này ngay cả một kích cũng không chống đỡ nổi, còn bị bọn họ dùng để uy hiếp sư phụ.
"Sư đồ hai người như một khối đá thối vậy, rất tốt, rất tốt!" Đối phương âm độc nói, sau đó lấy ra một con nhện độc nhét vào miệng của Dạ Dương Thu.
"Ư ư ư.."
Cảnh này khiến cho người nhìn nổi đầy da gà, phó tông chủ cũng không nhẫn tâm tiếp tục nhìn.
"Rất nhanh người đệ tử tốt này của người sẽ bị con độc vật này gặm nhấm hết ngũ tạng lục phủ, đau không bằng chết, việc đã đến nước này, ngươi vẫn muốn tiếp tục che giấu sao? Nhanh lên nói cho chúng tôi biết, vật đó đang ở đâu?" Ông ta chất vấn nói.
Phó tông chủ nói: "Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ bỏ qua cho Thu nhi sao?"
"Chỉ cần chúng tôi xác định là tìm được vật đó rồi, ta có thể suy nghĩ bỏ qua cho đệ tử ngươi."
"Vật đó ở trong Vân Đoan bí cảnh của Thái Vân Tông, nếu như các ngươi muốn thì có thể đi tìm."
Bí cảnh của Thái Vân Tông, "Người đâu! Huyết Cuồng ở đâu? Đi thông báo một tiếng, nghĩ cách đi vào bí cảnh của Thái Vân Tông tìm thứ đó, lão già này cuối cùng cũng chịu mở miệng rồi."
"Huyết Cuồng ra ngoài liệt sát rồi, lão đại!"
"Gia hỏa đó luôn không an phận như vậy.."
Bọn họ vừa nói về người đó, thì người đó liền chạy về, nằm ngoài ý muốn của họ là, lần này ông ta là bị thương trờ về.
"Sao lại như vậy? Ở Lục Linh Quốc này mà có người có thể đả thương ngươi? Là người gì làm thế?"
"Lão đại! Ta gặp phải chút phiền phức nhỏ, là một tiểu tử thúi, trông chỉ có mười mấy tuổi, thực lực lại mạnh hơn cả ta.
Không biết là yêu nghiệt từ đâu tới, tuyệt đối không phải là người của thất quốc." Huyết Cuồng trầm giọng nói.
"Nhất định là có một thế lực khác chú ý đến rồi, trước ra ngoài truyền tin tức, đồ ở trong bí cảnh Thái Vân Tông.
Còn về tiểu tử đó, đợi tra rõ là thân phận gì, sau khi tìm thấy người lập tức giải quyết."
"Vâng!"
Nam nhân đi đến trước mặt phó tông chủ nói: "Chúng tôi phải xác định lấy được thứ đó rồi, mới có thể giải độc cho đệ tử ngươi, cho nên độc vật đó tạm thời để trong thân thể đệ tử ngươi vậy.
Yên tâm độc vật đó rất nhỏ, tốc độ gặm nhấm của nó cũng rất chậm, sẽ không trong một lúc đem ngũ tạng lục phủ của đệ tử ngươi ăn sạch đâu."
Khi bọn họ đến gần mảnh đất ẩm ướt này, Sở Cửu Ca nói: "Chậm chút, người phía trước dừng lại rồi.
Hơn nữa chúng ta không thể cứ như vậy đi vào bên trong, bên trong nước này toàn bộ đều là độc vật."
Tử Tinh Châu lùi lại vài bước, nói: "Độc vật bên trong nước, không phải là.."
"Xì xì xì.." Quả nhiên, từ trong nước có vô số rắn độc ngoi