Dung Uyên đáp: "Cửu nhi đương nhiên có thể tìm được, cho dù tìm không thấy, một bí cảnh nhỏ mà thôi, chỉ cần bóp nát đem thứ Cửu nhi cần lấy ra là được."
Nếu như Vân tông chủ biết Dung Uyên lúc này muốn tùy tiện bóp nát bí cảnh quan trọng nhất tự cổ truyền thừa xuống của Thái Vân Tông bọn họ, có lẽ sẽ bị dọa sợ mất!
"Chủ tử, thân thể hiện nay của người, chịu không nổi người làm bậy như vậy! Cách này không thông, chúng ta có thể nghĩ những cách khác!" Mặc Nhất bị dọa sợ hết hồn.
Chủ tử nếu như đang lúc lực lượng đỉnh phong bóp nát một bí cảnh nhỏ đương nhiên không thành vấn đề, nhưng mà bây giờ..
Bọn Sở Cửu Ca đã thành công đi vào trong Vân Đoan bí cảnh, Vân Đoan bí cảnh này không đẹp như tên gọi của nó, trước mắt chỉ có một con đường tối đen như mực.
Sau khi bọn họ đi vào đó, cho dù bọn họ đều là tu linh giả ngưng hồn cảnh, đôi mắt vậy mà một chút cũng nhìn không thấy.
Tình huống bình thường, tu linh giả ngưng hồn cảnh trong bóng tối vẫn có thể nhìn thấy, tuy rằng không có nhìn rõ như ban ngày.
"Hoàn toàn nhìn không thấy rồi!"
"Đây là nơi quỷ quái gì?"
"..."
Bọn họ không quen với bóng tối, cho nên có chút hoảng loạn.
Vào lúc này, có một âm thanh truyền đến.
"Vân Đoan bí cảnh, không gian hắc ám, thời gian ba ngày không thể đi ra từ trong không gian hắc ám, liền bị đá ra khỏi Vân Đoan bí cảnh, nắm chặt thời gian."
Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta đi!"
Không thể mới vòng đầu đã thất bại bị đá ra ngoài được, bọn họ còn phải tìm hộp bất tử nữa mà!
"Được!"
Nhìn bóng lưng của họ, người sau lưng nói: "Ba người này cũng quá kiêu ngạo rồi, làm việc gì cũng chỉ nghĩ xông về phía trước, còn chưa biết rõ tình huống như thế nào, chết thế nào cũng không biết."
Vân Hồng cũng xông lên trước, nhất định phải tranh thủ thời gian, hắn không biết không gian hắc ám này rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Nếu như rất lớn không tranh thủ thời gian ba ngày đi không hết, vậy thì thảm rồi.
"Đi!" Những thân truyền đệ tử khác nói.
"Vâng!"
"Xoẹt xoẹt xoẹt!" Vô số thân ảnh nhảy vào không gian hắc ám đó.
Hoàn toàn tối đen khiến cho họ có chút không thích ứng được, ngay cả Tử Tinh Châu và Nhị Lượng cũng thế, nhưng mà mọi thứ này đối với Sở Cửu Ca một chút ảnh hưởng cũng không có.
Không thể hành động trong không gian hoàn toàn tối đen, vậy cô căn bản không có tư cách làm Đệ nhất thần trộm rồi.
Sở Cửu Ca nói với người ở sau lưng: "Đi sát ta!"
Bóng tối tuy rằng họ không thích ứng, nhưng bọn họ cảm giác được hơi thở của Sở Cửu Ca ở phía trước, lại khiến cho họ rất yên tâm.
Dù sao đi theo sau lưng Cửu Ca (tiểu Cửu) chắc chắn không sai!
Lúc này, Sở Cửu Ca bản năng cảm thấy phía trước có nguy hiểm, cô dùng lực lượng bất tử sinh mệnh chi đồng, quả nhiên cô cảm thấy được vật to lớn phía trước.
Rất hiển nhiên, Vân Đoan bí cảnh này không có vô vị như vậy, cho bọn họ một không gian hắc ám để bọn họ đi, trong bóng tối như vậy, đang ẩn giấu nguy hiểm.
Cô phát hiện thứ đó thực lực không yếu, một khi không cẩn thận bị nó công kích phải, e là không thể trong vòng ba ngày có thể đi ra khỏi không gian hắc ám rồi.
Sở Cửu Ca nói với Tử Tinh Châu và Nhị Lượng: "Các ngươi trước đứng ở đây đừng động, vô luận nghe thấy gì, các ngươi cũng đừng động thủ, ta rất nhanh liền trở lại."
"Cô phát hiện thứ đó là vật chết, cho dù là công kích thì cũng phải có phạm vi công kích.
Thân hình màu đỏ xuyên qua xuyên lại trong bóng tối, cô đột nhiên đến gần thứ đồ tối đen đó, đột nhiên một đạo phá không truyền ra, công kích rồi..
Sở Cửu Ca có thể phát hiện quỹ tích công kích của nó, nhảy ra ngoài, tránh khỏi đạo công kích đó.
" Uỳnh! "Một thanh âm đao sắc nhọn rơi trên đất vang ra, công kích hụt rồi, nó lần nữa ra tay.
Chỉ cần có vật sống ở gần, nó đều phụ trách dọn sạch.
Tử Tinh Châu bọn họ cũng nghe thấy âm thanh đó, nói:" Xảy ra chuyện gì rồi, hình như có kẻ địch.
"
" Nguy hiểm! "
" Sao ta lại không nghĩ đến nhỉ! Nhìn không thấy chúng ta có thể lấy đồ chiếu sáng mà.
"
Âm thanh bên đó rất vang, bọn họ cũng có chút lo lắng cho Sở Cửu Ca, nhưng mà cái gì cũng