Vân Hồng nói: "Nếu như ta từ chối thì sao?"
"Vậy thì chỉ còn cách sử dụng vũ lực giải quyết rồi." Sở Cửu Ca nói.
"Đúng!" Nhị Lượng cũng trở nên hung thần ác sát.
"Ngươi nếu như không phối hợp, chúng tôi chỉ còn cách dùng nắm đấm để nói chuyện.
Ngươi nếu như nhìn trúng những bảo vật khác, ta có thể lấy thứ cùng đẳng cấp trân quý đổi với ngươi."
Vân Hồng bất lực nói: "Ta nói đùa thôi! Sở sư muội, Nhị Lượng sư đệ các ngươi đã cứu ta một lần, chút chuyện nhỏ này ta là nên giúp."
Vân Hồng đi đến bên cột băng đó, hắn lấy ra một con dao găm, rạch lên ngón tay của bản thân.
Đây là thứ của Vân gia, hắn đương nhiên biết phương pháp giải phong ấn, máu đỏ tươi biến thành ngọn lửa, ngọn lửa đó đem cột băng đó nung chảy.
Nhị Lượng hai mắt phát sáng nhìn theo hộp bất tử đó, tuy rằng hắn không phải người đầu tiên tìm thấy hộp bất tử, ai bảo tên gian xảo Nhất Nặc đó lừa đi một hộp bất tử từ tay tiểu Cửu, dù sao hắn cũng là người thứ hai.
Sở Cửu Ca nhìn Nhị Lượng nói: "Đồ ngốc, ta cũng cần hộp bất tử này! Cho nên chúng ta so tốc độ vậy! Xem ai nhanh tay giành được trước."
Nhị Lượng lắc đầu nói: "Ta không!"
Sở Cửu Ca khẽ ngẩn ra, cô rất muốn có được hộp bất tử để đề cao lực lượng của bất tử sinh mệnh chi đồng, nhưng lại không muốn tranh đến ngươi sống ta chết với Nhị Lượng.
Trước đó thân là thần trộm cô quen đơn thương độc mã, đến vô ảnh đi vô tung, sau khi đến thế giới này có người thân, cũng kết giao với một nhóm bạn rất ăn ý, cô không muốn vì một bảo vật mà trở mặt thành thù.
Nhưng mà đây lại không phải là một bảo vật bình thường, đối với cô hay với Nhị Lượng cũng vậy!
Nhị Lượng nói: "Ta không giành với tiểu Cửu đâu! Cho dù ta có giành được, sau khi ra ngoài tên biếи ŧɦái đó cũng sẽ không tha cho ta, dù sao chỉ cần tìm thấy thì đã rất vui rồi.
Ta thu thập không nổi gia hỏa đó, cho nên bảo tồn ở chỗ tiểu Cửu thì tốt hơn."
Sở Cửu Ca ngẩn ra, tên ngốc này lại có thể nghĩ như vậy.
"Thứ này không phải đối với ngươi rất quan trọng sao?"
Nhị Lượng nói: "Là rất quan trọng, nhưng chỉ cần ta biết nó ở đâu là được rồi.
Nếu như đến lúc đó thực sự cần thiết, ta lại đến trộm từ chỗ tiểu Cửu là được!"
Sở Cửu Ca bất lực nói: "Ngươi không phải là quên mất ta là Đệ nhất thần trộm chứ! Muốn trộm đồ từ trong tay ta, vậy thì đợi kiếp sau đi!"
"Vậy thì ta để cho tên phúc hắc Nhất Nặc đó nghĩ cách vậy! Hắn đã có thể lừa đi một cái từ trong tay ngươi, có lẽ có năng lực lừa thêm cái nữa." Nhị Lượng nói.
Giao dịch của hộp bất tử đó, bị lừa không phải là cô đâu à.
Nhị Lượng còn an ủi Sở Cửu Ca: "Dù sao tìm thấy hộp bất tử thì ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, thực lực không đủ giành không được thì không phải là việc của ta, tiểu Cửu không cần lo lắng cho ta nữa! Nhưng mà ngươi tuyệt đối đừng đánh mất hộp bất tử đó!"
Lúc này, Vân Hồng đi đến nói: "Hộp bất tử này, giao cho ai?"
Sở Cửu Ca nhìn về Nhị Lượng, tên ngốc này sao lại tùy tùy tiện tiện đối tốt với một người như vậy!
Cô cần hộp bất tử, cũng không giả bộ nữa, cô nói: "Giao cho ta đi!"
Sở Cửu Ca nâng niu hộp bất tử trong tay, lấy ra một cây châm bạc, sau đó thử mở ra hộp bất tử.
Nhị Lượng nói: "Tiểu Cửu, hộp bất tử này rất khó mở ra đó, ngươi cẩn thận chút, nói không chừng có ám khí nào đó."
Sở Cửu Ca là người sở hữu bất tử sinh mệnh chi đồng, cũng đã từng mở qua một cái hộp bất tử, cho nên phi thường thuận lợi mở ra cái hộp này, lây ra được thứ ở bên trong.
Xúc cảm lạnh lẽo, bạch ngọc giống y như đúc, chữ khắc trên đó lại hoàn toàn không giống.
"Aaaaaaaaaa!"
"Tiểu Cửu, ngươi làm được rồi, ngươi lại có thể làm được rồi." Nhị Lượng thét lên.
"Ta lại có thể nhìn thấy chí bảo này, sinh thời có thể nhìn thấy, quá tốt rồi."
Tử Tinh Châu vẻ mặt không biết nói gì, hắn không biết gia hỏa này rốt cuộc say mê vì cái gì.
Cô nghĩ đến lần trước Dung Uyên giải trừ phong ấn của hộp bất tử, cô cũng muốn thử thử..
Sở Cửu Ca