Đây cũng là lần đầu tiên Sở Tuyền Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ đã khôi phục hoàn toàn của Cửu thúc, một gương mặt tuấn mỹ đến không cách nào kén chọn được nữa, mang theo bá khí dương cương của nam tử.
Chỉ một ánh mắt, Sở Tuyền Nguyệt cảm thấy bản thân lún vào càng lúc càng sâu rồi.
Nhưng mà lời nói khi nãy của Đệ Cửu đại nhân, sợ là chỉ là phối hợp cô mà thôi, vốn không hề thật..
Cô lúc này hy vọng màn kịch vừa nãy đều là thật, nhưng mà có thể sao?
Người nam nhân này bảo thủ lại cấm dục, có lẽ nữ tử thế gian bình thường không lọt được vào mắt hắn.
Sở Tuyền Nguyệt thả ra tay Cửu thúc, vùng vẫy ra từ trong lòng Cửu thúc, Cửu thúc cảm thấy trong lòng bỗng dưng trống rỗng.
Chẳng lẽ dung mạo ông vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, trở nên càng xấu hơn rồi, cho nên phu nhân bị dọa sợ rồi.
Quá soái rồi! Cô đoán không sai, Cửu thúc quả là một đại mỹ nam.
Trên mặt Sở Cửu Ca mang theo nét cười, nói: "Cửu thúc của ta trông tuấn tú chứ! Muốn làm cha kế của ta, chí ít phải có gương mặt như vậy mới được! Tử Hoàng bệ hạ, thứ nhất ngươi không biết dạy dỗ con cái, thứ hai lại không có đẹp như Cửu thúc ta.
Mẫu thân nhà ta dựa vào cái gì lựa chọn ngươi?"
"Mẫu thân nhà ta xinh đẹp khiến người khác yêu thích, nhưng mà người không có hứng thú với ngươi, ngươi vẫn là nên biết chừng mực dừng lại, biết khó mà lui, đừng để bản thân ở thọ yến của mình mất mặt quá, đến lúc đó lan truyền hết cả thất quốc thì càng không tốt đó."
"Rầm!" Tam Tiền ăn mặc hoa lệ ở bên cạnh trợn to mắt, dùng tay chà xát mắt của mình sau đó nhìn lại gương mặt đó, ông..
Mặt của Tử Hoàng lúc này vừa trắng vừa xanh, đặc biệt khó coi, đối diện người nam nhân này, ông có một cảm giác hổ thẹn.
Nhưng mà Tử Hoàng sao có thể chịu thua, ở trước mặt nhiều người như vậy giành nữ nhân với người khác, nếu như còn giành thua, vậy thì uy nghiêm của ông ở đâu?
Tử Hoàng nói: "Ta là Hoàng đế của Tử Linh Quốc mạnh nhất thất quốc, người này thân phận có thể so được với trẫm sao? Hắn cái gì cũng không thể cho nàng, ta lại có thể."
"Hoàng đế Tử Linh Quốc, rất lợi hại sao?" Giọng của Tam Tiền truyền đến, hắn đi qua đó.
Hắn nháy nháy mắt với Cửu thúc, "Tử Hoàng ngươi chưa từng nghe nói qua, có câu nói núi cao còn có núi cao hơn, người tài còn có người tài hơn, Tử Linh Quốc ở trên cả Vô tận đại lục này thì tính là cái gì, đừng xem hoàng đế một nước quá quan trọng, so với hoàng đế một nước tôn quý hơn nhiều trên thế gian này còn vô số."
Mọi người có chút kinh ngạc, vị tam công tử của hội đấu giá Cửu Thiên vậy mà lại đứng ra đối đầu với Tử Hoàng.
Tử Hoàng đánh giá Cửu thúc, ăn mặc rất đơn giản, con người này thân phận phi phàm? Ông tuyệt đối không tin, chỉ có một gương mặt đẹp mà thôi.
"Ý của ngươi là, thân phận người nam nhân này phi phàm rồi? Ta ngược lại hiếu kỳ, hắn rốt cuộc có thân phận gì, thế ngoại cao nhân sao?" Tử Hoàng khinh miệt nói.
Ấu trùng thì vẫn là trùng, ông không tin có thể trở thành một con rồng.
Tam Tiền rất không vui, đợi người nam nhân tuấn mỹ trước mặt nói ra thân phận siêu cấp lợi hại dọa sợ Tử Hoàng, thế nhưng..
Cửu thúc lại không biết nên nói cái gì, ông mất đi ký ức, không biết bản thân là ai, không biết bản thân từ đâu đến, đương nhiên cũng không có một thân phận tôn quý rồi.
Cửu thúc trầm mặc, Tam Tiền ngẩn ra, cũng đúng, người đương nhiên phải che giấu thân phận rồi.
Tam Tiền nói: "Cửu thúc là khách khanh của hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi, không chỉ là hội đấu giá Cửu Thiên tại Tử Linh Quốc, mà là hội đấu giá Cửu Thiên của cả Vô tận đại lục, thân phận tôn quý đến thế, luận tiền tài, quốc khố Tử Linh Quốc ngươi còn không bằng một góc băng mà thôi.
Dì Sở có thể nhìn trúng Cửu thúc, đó là do ánh mắt dì Sở tốt.
Không nhìn trúng Cửu thúc ngược lại nhìn trúng ngươi, chẳng lẽ mắt mù hay sao?"
Tử Hoàng giận dữ nói: "Ngươi gạt người! Ngươi là bạn của Sở Cửu Ca, ta xem ngươi là cố ý đến giúp người nam nhân này chống lưng mà thôi!"
Tử Kha nói: "Phụ hoàng, người nam nhân này vẫn luôn ở Xích Linh Quốc, sao có thể là khách khanh của hội đấu giá Cửu Thiên.
Tiểu tử này rất hiển nhiên là nói