Sở Cửu Ca nói: "Chỉ cần chàng không bị người phát hiện thì cứ đi theo vậy!"
"Nhất định không tạo thêm phiền phức cho Cửu nhi!" Dung Uyên đáp.
Sở Cửu Ca vận chuyển Lôi Hình Quyết biến mất trong một tiểu viện, hướng đến hoàng cung Tử Linh Quốc chạy đi.
Cô sử dụng lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng, sức cảm nhận đột nhiên trở nên cường đại, nhất cử nhất động của người trong hoàng cung rộng lớn đều rơi vào trong mắt cô.
Cho dù là những ám vệ ẩn nấp trong những ngóc ngách trong hoàng thất, thủ đoạn ẩn nấp mà bọn chúng tự hào, trước mắt Sở Cửu Ca cũng chỉ là những trò vặt vãnh.
Nếu không phải tu luyện đến đệ nhị trọng Thấu Mang, cô cũng không có cường đại đến vậy, cô đi vào hoàng cung Tử Linh Quốc đặc biệt cẩn thận, dù sao người có thực lực cao hơn cô mấy cấp bậc cũng không ít.
Bây giờ sao? Mọi thứ đều trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Sở Cửu Ca lẻn vào trọng địa trong hoàng cung Tử Linh Quốc, vậy mà không có một ai phát giác đến.
Khóa của bên trong bảo khố hoàng cung Tử Linh Quốc thiết kế rất tinh vi, xưa nay Tử Hoàng vẫn đinh ninh cho rằng chỉ có chiếc chìa khóa duy nhất đó mới có thể mở ra, không ai có thể mở ra nó.
Thế nhưng cái ổ khóa này bị Sở Cửu Ca dùng một cây ngân châm loay hoay mất năm giây, liền "Rắc!" một tiếng mở ra rồi.
Sở Cửu Ca như một con mèo nhỏ luồn vào đó, cửa lớn của bảo khố lại lần nữa đóng lại, giống như căn bản không bị người mở ra qua.
Tử Linh Quốc không hổ là đệ nhất đại quốc trong thất quốc, bảo khố này cực kỳ hoành tráng, Hoàng Linh Quốc, Tranh Linh Quốc hoàn toàn không thể so với Tử Linh Quốc.
Sở Cửu Ca nói: "Bảo bối thật là nhiều mà!"
Dung Uyên đáp: "Thứ phẩm chất lượng kém cũng không ít.
"
"Không cần biết là thứ phẩm hay là trân phẩm, nếu như ta đã đến rồi, vậy thì toàn bộ đều dọn sạch!" Cho dù cô và mẫu thân an toàn rút lui được, Tử Hoàng này là triệt để chọc giận cô rồi.
Quả nhiên cành trên không thẳng cành dưới cong, Tử Kha không phải là thứ tốt lành gì, gia hỏa Tử Hoàng càng thêm khiến người khác chán ghét.
Sở Cửu Ca nhanh chóng dọn sạch đồ trong này, từng nơi từng nơi đều bị cô dọn sạch sành sanh.
"Ể!" Sở Cửu Ca ngẩn ra.
Cô phát hiện một món đồ không cách nào ném vào trong không gian, Sở Cửu Ca đưa tay cầm lên, cô nói: "Vậy mà là một bức họa, nhưng mà bức họa này không cách nào đặt vào trong không gian.
"
Dung Uyên đáp: "Cửu nhi, để ta xem xem! Nàng đi dọn đồ đi.
"
"Được!"
Bức họa đó vào tay, nhìn chất giấy thì rất thông thường, nhìn từ bên ngoài không nhìn ra điểm đặc biệt nào.
Hắn muốn mở bức họa ra xem thử bên trong vẽ thứ gì, thế nhưng hắn phát hiện bản thân không cách nào mở bức họa ra.
Linh lực của hắn dồn lên bàn tay, hắn muốn cường thế mở ra nhưng vẫn là không được.
Sở Cửu Ca rất nhanh liền đem bảo khố của hoàng cung Tử Linh Quốc dọn trống rỗng, phát hiện Dung Uyên Vẫn còn đang loay hoay với bức họa đó.
Sở Cửu Ca nói: "Dung yêu nghiệt, nhìn ra bức họa này có gì đặc biệt chưa?"
Dung Uyên đáp: "Mở không ra.
"
"Ngay cả chàng cũng mở không ra?" Sở Cửu Ca có chút ngạc nhiên.
"Nếu như lại tiếp tục cường thế mở ra, vậy thì có lẽ sẽ phá hỏng bức họa này, một bức họa trông rất mỏng manh.
Thứ đồ này có chút cổ quái, những thứ khác Cửu nhi đều lấy rồi, cũng không thiếu một bức họa này, vậy thì để nó lại đi.
" Dung Uyên cảm thấy bức họa này có chút tà, không muốn Cửu nhi mang đi.
Sở Cửu Ca đáp: "Ta đã quyết định một món đồ cũng không để lại cho chúng, vậy thì một thứ cũng không để lại! Một bức họa ngay đến chàng cũng không giải quyết được, trông rất thần bí, đương nhiên không thể để lại.
"
Dung Uyên phát hiện Cửu nhi nhà hắn rất hứng thú với bức họa này, bất lực nói: "Nhất định phải lấy sao?"
"Lấy! Đây là thứ đầu tiên làm khó được Dung yêu nghiệt chàng, chẳng lẽ chàng không hiếu kỳ sao?" Sở Cửu Ca cười nói.
"Hiếu kỳ! Nhưng mà ta không muốn có yếu tố bất ổn nào bên cạnh Cửu nhi nàng.
" Dung Uyên đáp.
Tuy rằng bức họa ngoại trừ việc không mở ra được, không bỏ vào không gian được, không có điểm nào đặc biệt, hắn không phát hiện có điều gì nguy hiểm cũng như không cảm nhận được bất kì