Sở Cửu Ca nói: "Không Hồn hắn quên mất bản thân mình là ai rồi, Dung Uyên nếu như chàng có biện pháp thì cho người điều tra thân phận của hắn.
Hắn có lẽ là một họa sư rất lợi hại.
"
"Thế gian này dựa vào linh họa vào đạo tuy rất ít, nhưng mà cũng có, đúng là nên tra tra!" Dung Uyên gật đầu nói.
Không trung gió lớn, bọn họ không có ở lâu, Dung Uyên ôm theo Sở Cửu Ca hạ xuống mặt đất.
Tiếp đến Sở Cửu Ca ngồi bên người hắn, bồi hắn hoàn thành bức tranh này.
Không thể không nói bầu trời do Dung Uyên vẽ, tuyệt đối trong đại đa số đại sư hội họa cũng không so được.
Không phải cô không tin tưởng Dung Uyên, cô cảm giác bầu trời Dung Uyên vẽ so với Không Hồn vẫn kém một chút.
Sau khi vẽ xong, Dung Uyên đề lên một dòng chữ.
"Uyên tặng người yêu Cửu nhi.
"
Người yêu!
Còn chưa đợi Sở Cửu Ca phản ứng kịp, Dung Uyên liền đem tranh nhét vào trong tay.
Hắn nói: "Đây là bức tranh đầu tiên ta tặng cho Cửu nhi, nhưng tuyệt đối không phải là bức cuối cùng, sau này ta có thời gian rảnh rỗi liền tự họa cho Cửu nhi, nhất định càng đẹp hơn gia hỏa đó.
"
Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, yêu nghiệt này còn chưa chịu dừng lại!
Dung Uyên đến gần bên tai Sở Cửu Ca thấp giọng nói: "Cửu nhi là thích tự họa khỏa thân của Bổn Vương hay là có mặc y phục?"
"Có thể đều không lấy không?" Sở Cửu Ca nói.
Người thật đã ở ngay trước mặt, cần gì phải nhìn tự họa chứ!
"Vậy thì không được, Cửu nhi cũng đã sưu tầm tự họa của nam nhân khác rồi, Bổn Vương là vị hôn phu của nàng, đương nhiên cần phải có! Đương nhiên, nếu như Cửu nhi bây giờ liền đáp ứng gả cho ta thì không cần thiết nữa rồi.
" Dung Uyên cười nói.
Yêu nghiệt này ngay cả bức hôn cũng dùng đến rồi!
"Vậy thì chàng cứ vẽ đi!" Sở Cửu Ca bất lực nói.
"Vậy mặc y phục Cửu nhi cũng muốn, không mặc cũng muốn, nửa che nửa hở cũng muốn, còn có.
.
"
Sở Cửu Ca mặt đen lại, vì sao sự xuất hiện của Không Hồn lại khiến cho gia hỏa Dung yêu nghiệt này càng lúc càng không bình thường rồi.
Dung Uyên cảm thấy tên Không Hồn đó chướng mắt, cực kỳ chướng mắt.
Đương nhiên gia hỏa đó vẫn chưa có tư cách trở thành tình địch của hắn rồi, có đẹp hơn nữa cũng chỉ là một người không có linh hồn vô tâm vô tình, còn chưa có tư cách trở thành tình địch hắn.
Nhưng mà sự xuất hiện của người này vẫn tạo cho hắn có cảm giác nguy cơ, nhanh chóng giải quyết sự tình của Tử Linh Quốc tìm ra hộp bất tử thứ ba, để cho Cửu nhi không được né tránh tâm ý của hắn nữa.
Tin tức còn đang nghe ngóng, sau khi đến Tử Linh Quốc Sở Cửu Ca có chút bỏ bê tu luyện rồi.
Cho nên trước khi cô có được tin tức, tu luyện trước rồi hẳn nói.
Bất tử sinh mệnh Vạn Pháp Quyết có được công pháp đệ nhị trọng, nhưng mà vẫn cần nỗ lực tu luyện đến đỉnh phong.
Như thế đợi đến khi tìm thấy hộp bất tử thứ ba rồi có được công pháp đệ tam trọng, mới có thể càng nhanh kết nối với nhau.
Không Hồn thực sự rất dễ nuôi, mỗi ngày thả ra ngoài hắn liền chạy đến không trung vẽ tranh, bức tranh đó có lẽ phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể hoàn thành.
Không Hồn không thích trời mưa, hễ trời mưa Không Hồn liền không nguyện ý ra ngoài.
Hắn ngồi bên cửa sổ nhìn nước mưa như bão tố từ trên trời trút xuống, im ắng như tranh.
Sở Cửu Ca hỏi: "Không Hồn, ngươi ra đây lâu như vậy rồi, không cần ăn cơm sao?"
"Ăn cơm?" Không Hồn một bộ mơ mơ màng màng.
"Ngô không nhớ được đây là việc gì? Ngô chủ có thể giải thích không?" Không Hồn nói.
Điều này khiến cho Sở Cửu Ca trợn tròn mắt, Không Hồn vô cùng chuyên tâm thích bầu trời này, mà ngay đến ăn cơm là gì cũng không biết!
Sở Cửu Ca giải thích cho hắn, để cho hắn biết cái gì là khẩu phúc.
Hắn trầm mặc một hồi, nói: "Có thể thử thử!"
Sở Cửu Ca để cho đại trù trong phủ đi chuẩn bị một số đồ ăn thanh đạm, khẩu vị quá nặng cô sợ Không Hồn có chút không thích ứng được.
Cơm rất nhanh liền được bê lên trước mặt Không Hồn, Không Hồn không hề động đến đũa.
Hắn dùng đôi mắt trong vắt như bầu trơi kia nhìn cô, Sở Cửu Ca giống như hiểu ra gì đó.
Hắn đi từ trong tranh ra, giống như một đứa trẻ, đối với tất cả mọi thứ của thế giới này toàn bộ đều không biết.
Duy nhất không giống với trẻ sơ sinh đó chính là sự cố chấp với bầu trời, còn có lực lượng phi thường thần bí đó.
Sở Cửu