Sở Lân, Thất thiếu gia Sở gia, là đích hệ thiên phú tốt nhất ngoài cô và Sở Y Y, là nhi tử của vị tam thúc cô người luôn nhắm đến vị trí gia chủ.
Nhìn thì trông như thiên chân vô tà, sự thật lại là một con hổ biết cười.
Sở Y Y rất không vui, vốn dĩ cô rất muốn khiêu chiến Sở Cửu Ca, không ngờ lại bị lão thất giành trước, nhưng không sao cứ cho lão thất đi thử thử thực lực của Sở Cửu Ca xem sao.
"Có gì không dám? Thất ca ngồi vị trí thứ ba làm cho người cảm thấy ủy khuất rồi, ta sẽ để cho người có cơ hội tranh vị trí thứ nhất vậy, nhưng cũng phải xem người có thực lực đó không đã!" Khóe miệng Sở Cửu Ca mang ba phần tiếu ý hạ xuống lôi đài.
Sở Lân phát hiện Sở Cửu Ca quả nhiên không như xưa, lúc trước hoàn toàn không dám nói chuyện như vậy với hắn, nhưng vậy thì đã sao?
Người ngán đường hắn, một người cũng sẽ không bỏ qua.
Lúc trước lão nữ nhân Sở Y Y luôn chèn ép hắn thì cũng thôi đi, vậy mà lại có thêm một Sở Cửu Ca.
Hắn mới là nam đinh đích hệ ưu tú của thế hệ Sở Cửu Ca, gia chủ tương lai của Sở gia, người nữ nhân này đừng mơ tranh giành hào quang của hắn.
Sở Lân mặt tràn đầy nụ cười nhưng đáy mắt vụt qua vẻ âm u, cười nói: "Vẫn mong cửu muội thủ hạ lưu tình!"
Sở Lân thân hình linh mẫn nhảy vào Sở Cửu Ca, thực lực ngưng thể cảnh thất trọng so với Sở Cửu Ca khi xưa chỉ có mạnh chứ không yếu, hai thân hình đụng vào nhau.
"Bang bang bang!"
Thực lực đối phương tuy rằng mạnh hơn cô nhiều, nhưng Sở Cửu Ca rất rõ ràng hắn có những điểm yếu nào.
Sở Cửu Ca rất vi diệu hóa giải đi phần lớn lực lượng của hắn, cho dù đụng độ với người có thực lực cao hơn cô bốn trọng, nhưng cô vẫn dư sức giải quyết.
Mọi người trợn tròn mắt nhìn hai người giao phong với nhau, đụng độ một cách kịch liệt.
Các vị trưởng lão cũng thảo luận với nhau, "Thất thiếu gia một năm nay tiến bộ rất nhiều, so với cửu tiểu thư của một năm trước còn lợi hại hơn, đã tu luyện đến ngưng thể cảnh thất trọng viên mãn rồi.
"
"Đúng thế! Thất thiếu gia quả là tư chất hơn người, nhưng mà thực lực Sở Cửu Ca so với một năm trước tuy là yếu hơn rất nhiều, nhưng lại càng thâm tàng bất lộ, trận chiến này không biết ai thắng ai thua đây?"
Từ đầu đến cuối, trên mặt Sở Cửu Ca luôn mang theo nụ cười thoải mái, đối diện với chiêu số của Sở Lân, gặp chiêu hóa chiêu.
Mối một lần không công kích trúng Sở Cửu Ca, tâm trạng của Sở Lân càng trở nên không ổn định, đôi mắt vốn luôn mang theo vẻ cười lúc này tràn đầy lửa hận.
Khóe miệng Sở Cửu Ca từ từ nâng cao, quả nhiên vẫn còn quá non! Chỉ vậy đã không nhịn được rồi.
Cánh tay cô vừa huy, một cú đấm đấm qua đó.
"Lưu Nguyệt Quyền!"
Một trong các linh kỹ cấp thấp của Sở gia, do mẫu thân tay nắm tay chỉ dạy cho cô.
Một đấm này trực tiếp đấm trúng yếu hại phòng vệ của Sở Lân, một quyền đơn giản này lại khiến Sở Lân ngưng thể cảnh thất trọng lùi lại cả chục bước!
Sở Lân bị đánh lùi, khiến họ hết sức kinh ngạc!
"Từ khi nào mà Lưu Nguyệt Quyền lại có uy lực như vậy? Rõ ràng ta tu luyện đến ngưng thể cảnh tứ trọng đã từ bỏ tu luyện linh kỹ này.
"
"Lưu Nguyệt Quyền mà đến cả phòng vệ thất trọng cũng có thể đánh vỡ, ta nghĩ ta phải nhặt về luyện lại một lần nữa!"
"Sở Cửu Ca làm sao có thể làm được? Khiến Lưu Nguyệt Quyền phát huy ra uy lực lớn đến vậy?"
Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Vẫn tiếp tục không?"
Sở Lân nói: "Đương nhiên, nếu như thua cho muội muội, người làm ca ca như ta thật sự rất đau đầu đó.
"
Sở Lân lại lần nữa ra tay với Sở Cửu Ca, mà Sở Cửu Ca cũng ra tay phản kích.
Mỗi một chiêu cũng đều đánh vào chỗ yếu hại trong công kích của Sở Lân, khiến thương thế trên người Sở Lân càng lúc càng nhiều.
Mặt hắn tái mét, nụ cười giả tạo đó đã không còn duy trì được trên mặt nữa.
Đáng ghét.
.
Xem ra chỉ còn cách.
.
Đáy mắt Sở Lân vụt qua hàn quang, đột nhiên một phi tiêu từ trong tay hắn bay ra.
Phi tiêu đó nhanh đến khiến người không thể nhìn rõ, nhưng mà đối với Sở Cửu Ca mà nói, tốc độ này giống như đang chiếu chậm vậy.
Cô nắm được phi tiêu đó, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Sở Lân.
"Rắc!" Tay nhẹ nhàng động, trực tiếp đem cánh tay phóng ra ám khí vặn