Bạch Khiêm thực sự là mạnh hơn Vân Hồng, mà Sở Cửu Ca lại chưa từng buông lỏng cảnh giác.
Cho dù hắn phút chốc bạo phát ra thực lực ngưng hồn cảnh cửu trọng, Sở Cửu Ca vẫn hoàn mỹ mà tránh khỏi, không hề để cho Bạch Khiêm thương đến cô nửa phần.
Sở Cửu Ca nói: "Ngươi còn có chiêu số gì thì cứ việc sử dụng ra, Sở Cửu Ca ta tiếp là được rồi.
"
"Sở tiểu thư quả là một người vi diệu, như vậy cũng không trúng kế, ta cũng không biết thế nào mới tốt đây?" Bạch Khiêm trầm thấp nói, trong mắt hắn lóe qua một đạo hàn quang, tiếp đến liền điên cuồng công kích đến.
Một công tử tưởng chừng ôn nhã đến vậy, lúc này lại hóa thân thành tên cuồng chiến.
Trong lúc quạt ngọc huy vũ, từng cây kiếm nhọn hướng đến Sở Cửu Ca công kích đến.
Sở Cửu Ca đem Lôi Hình Quyết vận chuyển đến cực điểm, trên lôi đài hóa thân thành một đạo tàn ảnh.
Tốc độ của cô, dưới luyện linh cảnh rất khó thương đến cô, nhưng mà Bạch Khiêm tuyệt đối không phải là một ngọn đèn không đầu.
"Roẹt roẹt roẹt!" Hai người kịch liệt giao phong, mỗi một lần đều phi thường kinh hiểm, khiến cho người xem nhìn theo người trên lôi đài cũng phải nín cả thở, mắt không dám chớp lấy một cái nhìn phong vân trên lôi đài biến hoán khôn lường.
Vô số cây lợi kiếm như có mắt đuổi theo thân hình của Sở Cửu Ca, tốc độ của kiếm cũng phi thường đáng sợ, đây là giao phong giữa cực hạn tốc độ với nhau.
Bạch Khiêm cũng rất bức bối, hắn đã lựa chọn góc độ hiểm hóc nhất để công kích rồi, thế nhưng ngân châm của Sở Cửu Ca lại với một góc độ càng hiểm hóc hơn công kích trở lại, khiến hắn không cách nào đề phòng.
Tất cả mọi động tác của hắn dường như bị Sở Cửu Ca lường được từ trước, nếu không với thực lực của hắn cho dù tốc độ của Sở Cửu Ca có nhanh hơn nữa, hắn nhất định có thể thu thập cô.
Vô số lợi kiếm đem Sở Cửu Ca bao vây lại, hình thành thế vây công, cho dù Sở Cửu Ca tốc độ bây giờ có nhanh thêm, e là cũng khó mà tránh được hết tất cả mọi công kích.
Mọi người kinh ngạc nói: "Đến nước này Sở Cửu Ca phải thua rồi.
"
"Sở Cửu Ca tuổi tác dù sao cũng còn quá nhỏ đi, thời gian tu luyện tương đối ngắn.
Tên Bạch Khiêm đó lớn hơn cô tròn mười năm, với thiên phú của Sở Cửu Ca, mười năm sau e là cô sớm đã tu luyện đến luyện linh cảnh rồi.
"
Tử Hoàng nhìn thấy cảnh này, khóe miệng khẽ nhếch lên, Bạch Khiêm quả nhiên không khiến cho ông thất vọng!
"Ca nhi!" Tình thế nguy hiểm thế này, khiến cho Sở Tuyền Nguyệt không khỏi khẩn trương.
Cửu thúc kéo lấy tay Sở Tuyền Nguyệt, chấn an tâm trạng của cô, nói: "Phu nhân không cần lo lắng, kiếm thế như vậy, không thể vây được tiểu Cửu đâu.
"
"Thật hay sao?" Sở Tuyền Nguyệt ngẩn ra.
"Ừm! Bởi vì đó là tiểu Cửu, thế cục này hoàn toàn không vây hãm con bé được.
" Cửu Thương Khung nói.
Tam Tiền cũng có chút hiếu kỳ, loại tình thế này e là Cửu muội muội phải thi triển đồng thuật thì may ra mới có thể xông ra.
Cửu thúc có lòng tin đối với Cửu muội muội như vậy, có lẽ bởi vì nguyên nhân Cửu muội muội tu luyện đồng thuật.
Chớp mắt công phu, mọi người phát hiện thân hình Sở Cửu Ca như sấm chớp nhảy ra, lách xuyên qua vô số lợi kiếm.
Kiếm khí đó chỉ mới cắt rách y phục của Sở Cửu Ca, nhưng lại không hề tổn thương đến cô nửa phần, cô thần không biết quỷ không hay tiến lại gần Bạch Khiêm rồi.
Cận thân chiến!
Một loạt động tác của Sở Cửu Ca cực kỳ liền mạch, không chút chậm trễ chấn sang hướng Bạch Khiêm, đánh đến Bạch Khiêm không kịp trở tay, Bạch Khiêm thoái lui ra sau.
Trên mặt Bạch Khiêm lộ ra vẻ ngưng trọng, cách biệt tứ trọng giao thủ lâu như vậy rồi, hắn vậy mà lại không chiếm được chút lợi thế nào, sao có thể?
"Viu!" Vô số ngân châm công kích đến, như bạo vũ khiến hắn không cách nào đề phòng.
Sở Cửu Ca sử dụng ra mấy chiêu huyền diệu đó công kích Bạch Khiêm, Bạch Khiêm từ từ rơi vào thế hạ phong.
Hắn rơi vào thế hạ phong không phải do Sở Cửu Ca biến mạnh rồi, mà là bản thân hắn lộ ra nhược điểm càng ngày càng nhiều rồi.
Bạch Khiêm lộ ra vẻ chấn kinh, hắn ý thức đến một việc rất chi là khủng bố.
Đó chính là đối đầu với Sở Cửu Ca, hắn mà muốn thắng thì không được có bất cứ nhược điểm nào, không thể lộ ra bất cứ sơ hở nào, nếu không ngoại trừ luyện linh cảnh, hắn đều có khả năng thua.
Bạch Khiêm không cam tâm bản thân thua đi, đứng trên lôi đài này hắn rất tự tin cho rằng, trong số thiên tài thất quốc không ai là đối thủ của hắn, hắn sao có thể cam tâm bại dưới tay một tiểu nha đầu Xích Linh Quốc.
Nếu như thua rồi, Bệ hạ e là sẽ không tha cho hắn.
"Gϊếŧ!"
Chiến ý của Bạch Khiêm lại lần nữa bùng lên, lần nữa công kích Sở Cửu Ca.
Kết quả, kết quả khiến cho hắn thất vọng