Sở Cửu Ca nhìn cô ta nói: "Không thể không nói ngươi duy trì hình tượng rất hoàn mỹ, nhưng chẳng lẽ ngươi không biết kể từ khi đại hội gia tộc bị ta đánh bại, hình tượng của ngươi sớm đã không còn rồi.
Mọi người sùng bái thiên tài, ta so với ngươi càng có thiên phú và thực lực, ngươi nghĩ họ sẽ tin ai?"
Sở Y Y cắn chặt môi, cô bây giờ không còn phần tự tin đó rồi.
Cô sợ rồi!
Sở Cửu Ca nói: "Rất nhanh gia gia sẽ tập hợp tất cả tộc nhân thẩm vấn tội nhân, đến lúc đó những việc ngươi làm mọi người đều sẽ biết hết, ngươi cứ đợi sự phán xét của Sở gia đi."
"Bang!" Sở Y Y sợ đến từ trên giường lăn xuống.
"Sở Cửu Ca, ngươi..
không thể! Ngươi sao lại muốn hại ta, hết rồi..
toàn bộ hết rồi.." Sắc mặt Sở Y Y trắng như giấy, lúc này cô hoàn toàn sụp đổ rồi.
Sở Cửu Ca không có trả lời cô, không biết từ lúc nào đã biến mất khỏi chỗ đó.
Những việc xảy ra trong đại hội gia tộc hôm qua có ảnh hưởng rất lớn, thẩm vấn đương nhiên sẽ không kéo dài nữa, tất cả mọi người rất nhanh đều tập hợp đông đủ.
Sở nhị gia, Sở tam gia bọn họ rất vui khi được xem cả nhà đại ca bị thẩm vấn, từ sớm đã tới rồi.
Hễ là người của đại phòng mà có tên trên sổ ghi chép đó toàn bộ đều bị áp giải lên, Sở lão gia tử nói: "Sở Huyền Hồng, ngươi có biết tội?"
Sở Huyền Hồng quỳ xuống, vẫn còn muốn xin tha, nhưng khi hắn nhìn thấy Sở Cửu Ca đứng tại một bên, phút chốc sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Hắn không cần đợi lão gia tử lên tiếng, đã tự mình mở miệng, nói ra hết rất nhiều bí mật.
Cái gì mà hạ độc lão gia tử, muốn mưu hại lão gia tử.
Chẳng hạn như, ám toán muội muội ruột Sở Tuyền Nguyệt của hắn.
Chẳng hạn như tiêu hao hết cực lớn tiền tài của Sở gia giao dịch với người khác, vì có được một viên đan dược, mới khiến tu vi bản thân đạt đến ngưng hồn cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Lại chẳng hạn như..
Lúc này, tất cả bọn họ mới biết vị gia chủ ôn hòa trách nhiệm này của Sở gia đã làm bao nhiêu việc không thể cho người khác biết.
Mấy huynh đệ của hắn cũng ngạc nhiên, không ngờ rằng đại ca làm gia chủ bao nhiêu năm nay, lại đào được nhiều điều tốt như vậy.
Đại ca hôm nay ngược lại có chút không giống mọi khi, vậy mà lại ngoan ngoãn khai ra mọi chuyện như vậy, không còn giả trang như trước nữa.
Lúc này mà đem toàn bộ khai ra hết không khác gì tự tìm đường chết!
Sở Huyền Hồng nói: "Ha ha ha! Vẫn còn một chuyện cha chắc chắn sẽ không biết được, ta đã thuê người đi giết thất đệ rồi! Ta cho dù có chết, nhi tử nhỏ đó của người cũng phải bồi táng với con!"
"Nghịch trướng!"
"Bang!" Sở lão gia tử phẫn nộ lại cho Sở Huyền Hồng thêm một tát.
Sở thất gia là dưỡng tử của Sở lão gia tử, nhưng luận về thiên phú thì lại tốt nhất trong số những nhi tử của ông, lại không ngờ rằng lão đại lại điên cuồng mất hết nhân tính như vậy ngay cả lão thất cũng không tha.
Sở lão gia tử nói: "Lập tức cho người đi tìm lão thất, nhanh lên! Lão thất tuyệt đối không thể xảy ra chuyện."
Việc mà Sở Huyền Hồng làm quả khó có thể hình dung.
Sở lão gia tử nói: "Tội nghiệt của Sở Huyền Hồng hắn đều khai hết rồi, các vị cảm thấy, nên xử trí hắn thế nào?"
Sở tam gia nói: "Đại ca hại chết biết bao nhiêu người, cha người không được mềm lòng, trực tiếp giết đi!"
Sở nhị gia nói: "Mọi người đều là nhi tử thân sinh của cha, vẫn nên chừa cho đại ca một con đường sống."
"Gia chủ đã làm Sở gia gia chủ nhiều năm như vậy, tuy rằng đại đa số việc làm đều khiến tộc nhân tâm lạnh, nhưng cũng làm không ít việc có ích cho gia tộc."
Thông qua mọi người thảo luận, phán quyết giành cho Sở Huyền Hồng là phế đi mọi tu vi và gân mạch hai chân của hắn, đuổi khỏi Sở gia, lưu đày đến chi tộc Sở gia tại biên thành nào đó.
Sau đó Sở gia sẽ không chu cấp hỗ trợ bất cứ thứ gì cho họ nữa, cho họ tự sinh tự diệt.
Sở Huyền Hồng nghe thấy phán quyết như vậy, mặt trở nên xám xịt.
Trừng phạt như vậy so với trực tiếp giết đi hắn còn khiến hắn thống khổ nhiều hơn, mà hắn lại không có dũng khí tự sát.
Đường đường gia chủ một trong tứ đại gia tộc của Xích