Xích Hồng cũng không nghĩ đến hắn sẽ có một ngày phải lấy lòng người có tiếng xấu đồn xa Sở Tuyền Nguyệt, đây đều là do hiện tại cô ta đã trở thành người chưởng quản của một trong tứ đại gia tộc.
Quả nhiên là phong thủy luân lưu chuyển.
Còn có dung mạo tuyệt sắc của Sở Cửu Ca, thiên phú tu luyện phi phàm của cô, ánh mắt thái tử Xích Hồng khẽ trầm.
Hắn phải chiếm thế thượng phong tận dụng tốt cơ hội này.
Đối với việc thái tử tỏ vẻ thân thiết, Sở Tuyền Nguyệt lạnh nhạt nói: "Thái tử điện hạ khách khí rồi, bổn gia chủ không đảm đương nổi xưng hô như thế, sau này thái tử điện hạ vẫn nên xưng hô ta Sở gia chủ hoặc là Tuyền Nguyệt đại nhân đi!"
Người từng từ đỉnh cao té ngã, bị chúng nhân xa cách.
Vị tỷ muội hoàng quý phi của cô không những vạch rõ ranh giới với cô, hơn nữa lại còn thêm dầu vào lửa khiến sự việc náo càng lúc càng lớn.
Cô không muốn có bất kỳ quan hệ gì với mẫu tử hai người họ.
Thái tử bị đối xử lạnh nhạt vẫn không tức giận, mà còn ân cần nói: "Cửu Ca muội muội chắc hẳn là lần đầu đến hội đấu giá Cửu thiên, ta đối với nơi này rất quen thuộc, có thể giới thiệu giới thiệu với muội!"
Thái tử cũng tự biết thân biết phận, sự việc khi xưa Sở Tuyền Nguyệt tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho mẫu tử họ, nhưng hắn có thể lấy lòng Sở Cửu Ca.
Sở Cửu Ca tuổi tác nhỏ, đến cả người như Tần gia cũng có thể để mắt đến, hắn lại là đệ nhị mỹ nam của Xích Linh Quốc, thái tử Xích Linh Quốc, chỉ cần ân cần với cô một chút, tuyệt đối có thể nắm được người trong lòng bàn tay.
Hắn sớm đã điều tra hai người bọn họ rồi, Sở Tuyền Nguyệt trở thành Sở gia gia chủ, tính cách lại cực lạnh nhạt, nhưng lại cực kỳ thương yêu nữ nhi Sở Cửu Ca của cô ta.
Chỉ cần khiến Sở Cửu Ca một lòng vì hắn, hoàn toàn không sợ giải quyết không xong Sở Tuyền Nguyệt.
Trong lòng Xích Hồng toan tính, nhưng lại nghe đến một giọng nói lạnh lùng: "Tránh ra, đừng cản đường!"
Gương mặt mang đầy vết sẹo cực kỳ xấu xí đó, Cửu thúc không có hảo cảm với tất cả nam nhân ân cần với Sở Cửu Ca.
Thân phận thải tử này, hắn căn bản không để vào mắt.
Thái tử bị khí thế khủng bố của Cửu thúc chấn nhiếp, bất giác kéo giãn khoảng cách với Sở Cửu Ca.
Cũng chính lúc đó có người kinh hô: "Là xe ngựa của Dung vương phủ..
Dung Vương..
Dung Vương điện hạ vậy mà lại đến."
Đây quả là vượt ngoài sức tượng tưởng của mọi người, thân thể Dung Vương tệ thế nào mọi người đều rõ, gió thổi một cái cũng có thể ngã xuống, lần này lại đến nơi đông người không khí hỗn tạp như hội đấu giá.
Xe ngựa của Dung Vương vừa đến gần, người xung quanh vội vàng tránh xa.
Ngay cả thái tử cũng không còn tiếp tục níu kéo Sở Cửu Ca nữa, tránh xa đường đi của Dung vương phủ.
Không phải là do Dung Vương quá hung tàn, hễ là người cản đường đều bị chém chết, mà là do Dung Vương nếu như chết trên con đường này, bệ hạ phẫn nộ tuyệt đối kéo theo bọn họ bồi táng.
Họ làm sao có thể không sợ!
Chỉ duy nhất đám người Sở Cửu Ca gặp xe ngựa của Dung Vương không có tránh né.
Nhìn thấy Sở gia to gan như vậy, bọn họ cũng nhỏ giọng nghị luận.
"Hai người Sở gia này lẽ nào không sợ Dung Vương xảy ra chuyện sao?"
"Ngươi không phải là quên rồi chứ, Sở Cửu Ca sớm đã là vị hôn thê của Dung Vương rồi, đến lễ vật đính hôn cũng đưa rồi.
Cho dù Dung Vương chết ở đâu, nếu như Dung Vương có chuyện rồi, Sở Cửu Ca cũng tránh không khỏi, cho nên đâu cần tránh né làm chi!"
Sở Cửu Ca cuối cũng đã có thể chứng kiến lực sát thương của Dung Vương, cứ như em bé bằng sứ dễ vỡ.
Người khác đừng nói chạm vào, đến cả tiếp cận cũng không dám, sợ rằng hắn ngay cả một người thân cận cũng không có, cho nên mới thích lẽo đẽo theo một người có thể trị bệnh lại không sợ bị liên lụy như cô.
Những người này có lẽ không biết, Dung yêu nghiệt thật ra là một chủ nhân cực kỳ hắc tâm bưu hãn!
"Cửu nhi.." Dung Uyên từ tốn đi đến bên Sở Cửu Ca.
Hắn nói thẳng: "Buổi đấu giá này, bồi bổn vương tham gia thế nào?"
"Không được!"
"Ta phải bồi mẫu thân, ngươi tự chơi một mình đi!"
Người từ chối đầu tiên không phải Sở Cửu Ca mà là Cửu thúc.
"Cửu nhi cứ thế từ chối bổn vương, không sợ bổn vương đau lòng sao?" Lới vừa nói xong, sắc