Nhìn thấy dáng vẻ không chút hứng thú của Sở Cửu Ca, Tử Kha hoàng tử lại nói: "Nếu như cửu tiểu thư đáp ứng, ta sẽ khiến cho Xích Hoàng giải trừ hôn ước của ngươi, hơn nữa cưới ngươi làm trắc phi hoàng tử của bổn hoàng tử."
Trắc phi hoàng tử, đây là vị trí mà họ tranh sứt đầu mẻ trán cũng không tranh được đó!
Những mỹ nhân sau lưng của Tử Kha hoàng tử ghen tuông đố kỵ nhìn Sở Cửu Ca, ánh mắt đố kỵ đó hận không thể khiến cho Sở Cửu Ca bị vạn tiễn xuyên tim.
Lâm Huyên đang đi đến cũng khẽ ngây người, Sở Cửu Ca sao lại may mắn đến vậy, dễ dàng có được thứ mà người khác tuyệt vọng tranh giành cũng không được, đáng ghét!
Tử Kha hoàng tử quang minh chính đại tìm Sở Cửu Ca nói chuyện, hắn nói chuyện âm thanh không nhỏ, người có tâm tại hiện trường đều có thể nghe thấy.
Trắc phi hoàng tử! Nghe nói bên cạnh Tử Kha hoàng tử mỹ thiếp như mây, nhưng không một ai có tư cách để cho Tử Kha hoàng tử điểm vì trắc phi.
Nay Tử Kha hoàng tử chưa cưới chính phi, một khi trở thành trắc phi vậy thì tương đương trở thành nữ chủ nhân của phủ hoàng tử.
Phải biết Tử Linh Quốc không phải Xích Linh Quốc có thể so sánh được, trở thành trắc phi của Tử Kha hoàng tử vậy thì so với trở thành hoàng quý phi của Xích Linh Quốc càng có tiền đồ, nói chi đến người Sở Cửu Ca phải gả lại là tên bệnh hoạn đoản mệnh Dung Vương kia.
Mọi người cho rằng, đây tuyệt đối là một cái bánh to rời từ trên trời xuống.
Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, tên ngựa giống phiền phức này, trắc phi, ai thèm!
Vào lúc đó, một giọng lạnh lùng truyền đến, "Cút!"
Cửu thúc trực tiếp chắn trước mặt Sở Cửu Ca, hơi thở khủng bố áp lại gần Tử Kha hoàng tử.
Ánh mắt hắn băng hàn, cộng thêm gương mặt xấu xí đó, lộ vẻ cực kì khủng bố.
"Ngươi không xứng." Cửu thúc lạnh giọng nói.
Mọi người trợn tròn mắt nhìn Cửu thúc, tùy tùng này của Sở gia rốt cuộc là thế nào vậy?
Quả là gan to bằng trời, lại dám đối với Tử Kha hoàng tử nói ra những lời như vậy.
Tử Kha hoàng tử không xứng? Hắn mà lại không xứng với Sở Cửu Ca?
Sở Cửu Ca tuy là thiên phú trác tuyệt, nhưng mà cũng chỉ là một trong tứ đại gia tộc Sở gia của tiểu quốc Xích Linh Quốc mà thôi, mà Tử Kha hoàng tử lại là hoàng tử của đại quốc Tử Linh Quốc.
Tử Kha hoàng tử nghe thấy, mặt cười cương cứng, trong lòng có chút phẫn nộ, nhưng mà lại khống chế bản thân cần phải duy trì hình tượng phong độ trước mặt mỹ nhân.
Tên xấu xí chết tiệt này nói cái gì? Nói hắn không xứng với Cửu tiểu thư, một người sinh ra tại tiểu quốc quả là một chút hiểu biết cũng không có.
Cửu thúc cực kỳ không thích tên Tử Kha hoàng tử này, gân xanh trên tay bạo nổ, đừng nói là trắc phi, cho dù là chính phi nam nhân này cũng không xứng.
Vào lúc đó Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ca nhi nhà ta đa tạ hậu ái của Tử Kha hoàng tử, nhưng mà mẫu tử ta từng rơi vào tuyệt cảnh, được sự giúp đỡ của Dung Vương điện hạ mới có thể chuyển nguy thành an.
Ca nhi nhà ta tuyệt đối sẽ không là người vong ân bội nghĩa, cho nên hôn ước với Dung Vương điện hạ là tuyệt đối không thể thoái."
Nắm đấm của Sở Tuyền Nguyệt vẫn luôn nắm chặt, khi cô nghe đến những lời này hận không thể cho tên nam nhân này mấy bạt tai.
Để cho nữ nhi cô làm trắc phi, đáng ghét.
Trắc phi nói ra thì hay, nhưng đó cũng là thiếp, cô sao có thể để cho nữ nhi mình trở thành một trong số những nữ nhân trong hậu viện của tên hoàng tử phong lưu này.
Nhưng mà cô không thể manh động, cô từng đi qua Tử Linh Quốc, rất rõ Tử Linh Quốc cường đại thế nào.
Xích Linh Quốc mạnh nhất cũng chỉ có cao thủ ngưng thể cảnh cửu trọng đỉnh phong, mà Tử Linh Quốc cao thủ vượt qua ngưng hồn cảnh cửu trọng nhiều đếm không xuể, tùy tiện phái một người đến cũng có thể diệt đi Sở gia họ.
Sở Tuyền Nguyệt phát ngôn hòa hoãn đi nộ ý của Cửu thúc, cũng dỗ dành được Tử Kha hoàng tử đang giận dữ đến muốn xé rách Cửu thúc ra.
Tử Kha hoàng tử nói: "Ý kiến của cửu tiểu thư thì sao? Chẳng lẽ cửu tiểu thư không nhìn trúng bổn hoàng tử sao?"
Sở Cửu Ca nói: "Mẫu thân ta nói không sai, Sở Cửu Ca ta không phải là người vong ân bội nghĩa! Dung Vương không chủ động thoái hôn, ta tuyệt đối sẽ không thoái hôn.
Thứ hai, vị hôn phu của ta so với Tử Kha hoàng tử đẹp hơn nhiều, không còn cách nào,