Hắn đến vội vàng, không rõ Sở gia rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà hôm nay tộc nhân đều tập trung tại đây, nhất định không phải việc nhỏ.
Sở Cửu Ca kích động nói: "Thất thúc bá khí! Người lúc này trở về thật sự là quá tốt rồi, bây giờ có quá nhiều người ức hiếp con rồi, chỉ đợi có người giúp con giáo huấn bọn họ thôi!"
Mày của Sở Cẩn Chi khẽ cong, đứa cháu nhỏ này của hắn hình như trở nên có chút không giống rồi.
Sở Cửu Ca khẽ ngây ra, thất thúc sao lại nhìn cô như vậy?
Mốt số kí ức liên quan thất thúc nhảy ra, Sở Cửu Ca lúc trước rất sợ vị thất thúc này, mỗi lần thấy hắn cứ như mèo thấy chuột mà tránh vậy.
Dù cho thất thúc thật lòng đối tốt với cô, thật lòng che chở cô và mẫu thân, nhưng mà mỗi lần cô đều rất sợ hắn, bị ức hiếp cũng không dám cáo trạng.
Nghĩ không ra nữa! Như thể đối với Sở Cửu Ca mà nói đó là một đoạn kí ức rất khủng bố, cho nên cô lựa chọn mất kí ức có chọn lọc.
Vị thất thúc trông ôn nhuận như ngọc rốt cuộc đã làm gì mà khiến cho Sở Cửu Ca lúc trước sợ như vậy? Sự che chở và nuông chiều trong mắt lại không một chút giả dối.
Sở Cẩn Chi nói: "Ta nghe Cửu Ca."
Sở Cửu Ca lướt qua Sở tam gia nói: "Ta nghi ngờ lão già này sử dụng dược đề cao thực lực muốn ám toán bổn tiểu thư, trước đem ông ta lôi vào địa lao nhốt lại rồi nói."
"Vâng!"
Sở Cửu Ca nói: "Còn có ngươi, Sở tam gia! Ngươi bại rồi, ba trận đều bại rồi.
Ngươi phải thực hiện lời hứa của ngươi, từ bỏ trở thành gia chủ Sở gia, đúng hay không?"
Sở tam gia nói: "Ngươi không có thắng, nếu như không có lão thất giúp ngươi, ngươi đã thua rồi."
"Tam ca đối với việc ta giúp Cửu Ca, ý kiến rất lớn nhỉ!" Sở Cẩn Chi cười mỉm nói.
Sở Cửu Ca trả lời: "Ta là nói rồi một người có thể giải quyết, nhưng mà bên phía của ngươi có cao thủ, ta tùy tiện thêm một người nguyện ý giúp đỡ, cũng không tính là vi phạm quy tắc chứ."
"Ta không làm gia chủ, vậy ngươi để ai làm gia chủ, chẳng lẽ nha đầu ngươi làm gia chủ sao?" Sở tam gia kích động nói.
Sở Cẩn Chi cảm thấy kì lạ, trận đấu này không ngờ lại vì tranh vị trí gia chủ, đại ca đâu?
Bệnh của tỷ tỷ vẫn chưa có khỏe lại sao? Cho nên những người này mới bắt Cửu Ca lại ức hiếp, để cho Cửu Ca một mình đến tham gia trận tranh đấu như vậy.
"Cửu Ca muốn làm gia chủ, có gì không được! Dù sao con bé là đệ nhất thiên tài của Sở gia." Tuy rằng khi nãy hắn phát hiện thực lực con bé lùi lại một trọng, nhưng mà trong lòng hắn vẫn là thiên tài lợi hại nhất.
Sở Cửu Ca nói: "Không! Ta đương nhiên không có muốn trở thành gia chủ Sở gia, trong lúc ta chưa tìm thấy mẫu thân ta, ta quyết định do thất thúc thay thế vị trí gia chủ."
"Cửu Ca, con nói cái gì? Tỷ tỷ người đi đâu rồi?" Trước đó vẫn ôn nhuận như ngọc Sở Cẩn Chi đột nhiên trở nên hoảng loạn.
Hắn nắm chặt vai Sở Cửu Ca, trong lòng có một dự cảm không tốt.
Sở Cửu Ca mày khẽ nhíu, thất thúc này của cô người thì soái, tính khí tốt, cho dù giết đi một tu linh giả luyện hồn cảnh vẫn luôn là dáng vẻ thản nhiên.
Nhưng bây giờ lại hoảng loạn như một đứa trẻ bị mất đi thứ bảo vật trân quý nhất, Sở Cửu Ca khẽ ngây ra, không phải chứ!
Sở Cửu Ca lúc trước vẫn luôn né tránh Sở Cẩn Chi, không phát hiện điều gì, chỉ biết thất thúc đối với mẫu thân phi thường phi thường tốt, nay Sở Cửu Ca lại phát hiện có điều bất thường.
Cửu thúc, người đây là gặp phải tình địch rồi.
Nhưng mà thất thúc cũng không tồi đó!
Nhìn thấy Sở Cửu Ca nhíu mày, Sở Cẩn Chi vội vàng thả lòng Sở Cửu Ca ra và xin lỗi: "Cửu Ca, xin lỗi! Thất thúc..
thất thúc chỉ là quá khẩn trương rồi, tỷ tỷ người.."
Sở Cửu Ca nói: "Trước đem ở đây giải quyết đã, việc của mẫu thân đợi một hồi con nói riêng với thất thúc.
Thất thúc đừng quá lo lắng."
Sở Cửu Ca hỏi: "Ta hỏi lại lần nữa, thất thúc ta thay thế vị trí gia chủ có phải rất thích hợp hay không?"
"Đương nhiên thích hợp, thất thiếu gia tuổi trẻ như vậy đã có tu vi như thế, thay thế vị trí gia chủ là có thừa."
"Ta cũng đồng ý!"
"..."
Những người còn lại tuy rằng bất mãn với việc dưỡng