Kể từ ngày ba mẹ cô mất, cùng với thái độ của thím ba của cô khi ấy càng khiến cho Hàn Uyển Đình thêm phần nghi ngờ.
Hàn Uyển Đình thay chiếc váy dạ hội ra, cô mệt mỏi nằm dài trên giường suy nghĩ.
Hàn Uyển Đình mở lại bài báo ngày hôm đó để đọc, cô đã đọc bài đăng ấy không biết bao nhiêu lần với mong muốn tìm ra một sơ hở nào đó, nhưng không mọi thứ hường như được viết một cách rất logic khiến con người ta không thể nào tìm ra dấu vết.
Hàn Uyển Đình lao đầu vào làm việc nhưng cũng không quên tìm cho người dò thám tin tức, có như vậy cô mới có thể vạch ra kế hoạch cho bản thân mình.
[…]
Tại tập đoàn JACCS.
Nghiêm Trình vốn dĩ đang điều hành MTV Finance bên Pháp nhưng cũng chính vì biết chuyện gia đình của Hàn Uyển Đình nên quyết định trở về điều hành JACCS, hỗ trợ cô tìm ra chân tướng sự việc của Hàn gia.
Đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì Nghiêm phu nhân gọi đến.
“Con đây.
Có chuyện gì không mẹ?”
“Không có chuyện gì thì bà già này không được gọi cho anh à?”
“Ý con không phải như vậy.
Có chuyện gì mẹ nói đi ạ, con đang bận công việc”
“Mẹ đã sắp xếp cho con đi xem mắt với tiểu thư nhà họ Hoàng, con thu xếp đi gặp người ta.
Nếu hợp thì...”
Không để Nghiêm phu nhân nói hết câu, Nghiêm Trình đã vội vàng cắt ngang.
“Không đi”
“Mẹ không hỏi ý kiến của anh.” Nghiêm phu nhân nghe anh từ chối liền trở nên giận dữ.
“Mẹ sẽ gửi địa chỉ và thời gian cụ thể qua cho anh, đừng có giở trò nếu không đừng có gọi bà già này là mẹ” Nghiêm phu nhân quả quyết, không cho anh từ chối, liền phũ phàng tắt máy.
“Mẹ...!mẹ à”
Không nhanh không chậm, sáng sớm hôm sau, Nghiêm phu nhân đã gửi địa chỉ đến cho anh, làm Nghiêm Trình một phen khó chịu, cả buổi sáng cứ bày khuôn mặt khó ở.
Khải Minh vừa bước vào đã bị anh lườm cho một cái.
“Vào không biết gõ cửa à?”
“Mẹ nó, cậu tới tháng đấy à, khi không lại giở thói khó ở đó với tớ?” Khải Minh bị Nghiêm Trình chỉnh liền cau mày không vui.
Nghiêm Trình như nghĩ ra gì đó, liền cười nham hiểm nhìn về phía Khải Minh.
“Cậu vẫn chưa có người yêu đúng không?”
“Ý gì hả? Tớ chưa có thì cậu có chắc, như nhau cả nên đừng có hở tí là móc mỉa nhau”
“Thay tớ đi xem mắt, được không?”
“Cậu nói xem được không?”
“Được”
“Xin lỗi ông đây không rảnh”
“Cút cút cút lẹ”
Nghiêm Trình không thèm để ý đến thái độ cười cợt của Khải Minh, anh tiếp tục xem tài liệu.
Khải Minh nhìn khuôn mặt như bốc khói của Nghiêm Trình thì cười lớn, sau đó cũng rời khỏi phòng làm việc của anh.
Hàn Uyển Đình cầm tài liệu vào phòng làm việc của Nghiêm Trình, cô gõ cửa đến lần thứ tư nhưng vẫn không có ai trả lời, cô liền rón rén mở cửa bước vào.
Nghiêm Trình nghe tiếng động, anh tưởng Khải Minh chưa đi liền khó chịu lên tiếng.
“Mẹ