Trong một ngôi làng nghèo chỉ sống bằng nghề nông, hai bà cháu nương tựa cùng nhau sống qua ngày, tất cả cả tiền sinh hoạt đều đổ ập lên vai đứa cháu gái.
Cô là Uyển Nhi cháu gái nuôi của bà , tuy nói là cháu nuôi nhưng tình cảm của 2 bà cháu còn hơn cả ruột thịt.
- Nhi Nhi à, ra ăn sáng nhe con - giọng nói khàn khàn của bà gọi cô
- Dạ, ngon quá - cô cừa ăn vừa nói
- Ngon thì ăn nhiều vào, người gì mà gầy còm, ai mà thèm lấy - giọng bà trách yêu
- Bà à, cháu không có lấy chồng đâu, cháu muốn ở vậy vớ bà- cô nhanh nhảu trả lời liền và nhìn bà với ánh mắt thương tha thiết.
Bà nghe đứa cháu yêu của mình nói vậy thì liền ôm cô vào lòng thầm mong cho cháu mình sau này sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nhưng bà đâu ngờ rằng sau này cô là nóc nhà của ai kia muốn gì được đó.
Sau đó cô liền nhanh tay lẹ chân với lấy cái balo để đến trường.
ở cái trường này hầu như ai cũng biết cô, cô học giỏi, ngoan hiền mà còn có dáng người rất dễ nhận biết Đúng như lời bà nói cô cao 1m60 nhưng có 44kg, tuy cô gầy nhưng nước da trắng như bông mặt xinh mắt to tròn mỗi khi mím môi thì lại lộ ra 2 cái lún đồng tiền nhìn cực thu hút.
Nhưng cô là một người sống nội tâm ít nói.
Vì có gương mặt xinh xắn nên khi xin việc làm ngoài giờ ở các quán ăn, siêu thị mini hay những công việc về ngoại hình thì cô đều được nhận nên cô kiếm cũng 1 ít tiền để dành đóng tiền hoc.
Mà từ lúc cô ý thức được thì đã phải tự lo trang trãi cho việc học của mình vì không muốn bà phải cực khổ hơn nữa.
Vì nhà nghèo nên hầu như các bạn trong trường đều coi khinh và kết bạn với cô, nhưng cô không quan tâm chỉ chú