Trong bữa tiệc, Tự Ninh đang đứng ở một góc không ngừng lo lắng.
Bây giờ cô chỉ muốn bỏ trốn, nhưng....!nếu cứ kéo dài như thế thì...!mọi chuyện sẽ càng phức tạp.
- Chào! Tự Ninh! Lâu rồi chúng ta không gặp nhỉ?!
Là Nhật Ánh, cũng không hiểu tại sao cô ta lại muốn bắt chuyện với Tự Ninh, không phải chỉ vì từng quen biết thôi đúng không?!
Đương nhiên, vì cô ta là người bên cạnh Phan Trấn Vũ nên dư sức để biết...! người trong lòng Cung Thời Niên là ai và vì ai...!mà đến bây giờ cô vẫn chưa trèo lên giường của Cung Thời Niên được.
- Chào!!
Còn Tự Ninh thì không hề biết cô ta nghĩ gì, chỉ là...!cô đã không có hảo cảm với cô ta từ khi gặp cô ra rồi, cái sự kênh kiệu đó, thật khiến người ta khó chịu.
- Nghe nói hôm nay...!cô đi chung với Vương Tề Mặc - nhị thiếu gia của Vương thị nhỉ? Tôi thật tò mò, rốt cuộc...!quan hệ của hai người là gì vậy?!
- Chuyện này...!đâu liên quan gì đến cô nhỉ?!
Tự Ninh lạnh lùng định đi chỗ khác, nhưng lại bị cô ta kéo lại.
- Cô muốn làm gì?!
- Tôi đâu có ý gì! Chỉ muốn hỏi cô! Cô thật sự đã quên tình cũ của mình rồi hả!?
Ý của cô ta là gì? Rốt cuộc cô ta đang muốn nói đến điều gì? Không lẽ...! Cung Thời Niên đã nói cho cô ta biết chuyện của chúng ta?
- Tôi không biết cô đang nói gì cả?!
Tự Ninh không muốn nói chuyện với cô minh tinh này nữa, xô nhẹ cô ta định rời đi! Nhưng ai ngờ cô ta lại bị ngã, trùng hợp...!Cung Thời Niên đang đi đến.
- Nhật Ánh, em không sao chứ?!
Anh ta vội vàng chạy đến đỡ cô ta trông rất lo lắng.
- Em không sao.
Không trách Tự Ninh không, là em đứng không vững.
- Tôi chỉ xô nhẹ cô một cái mà cô đã ngã? Ha! Diễn cũng giỏi thật!!
Tự Ninh cười gượng, liếc Thời Niên một cái rồi bước đến chỗ Tề Mặc.
- Tự Ninh, em không sao chứ??
- Em không sao, chỉ là...!vừa gặp "trà xanh" thôi!!
...----------------...
...----------------...
Sau lời phát biểu của Châu lão gia, Tề Mặc nhẹ nhàng vỗ vào tay của Tự Ninh vài cái rồi dắt cô lên sân khấu.
- Tề Mặc!!
Cô muốn bỏ chạy, muốn ngăn anh lại nhưng không được.
Bây giờ chỉ còn cách cuối là nói lời chia tay trước mặt của mọi người trong bữa tiệc.
Tuy cách này sẽ khiến cho Tề Mặc bẽ mặt nhưng...!đây là cách giải quyết nhanh chóng nhất.
- Xin lỗi vì sự bất tiện này, nhưng xin mọi người hãy chú ý.
- Tôi - Tề Mặc, muốn mượn bữa tiệc này để nói với tất cả mọi người một chuyện.
Tề Mặc nắm chặt tay Tự Ninh và nhìn cô bằng một ánh