Cảnh Hàn đứng ở cửa phòng học nhìn hai người, không bước vào cắt ngang.
Có lẽ anh đoán được nội dung cuộc trò chuyện của hai người họ là gì rồi.
Sau khi Hạ Thanh Di xoay người đi, Cung Triết vẫn đứng im lìm tại chỗ, không cử động.
Vài bạn học sau khi dọn đồ xong đi ra cửa, nhìn thấy Cảnh Hàn ôm cái hộp màu đỏ đứng trước cửa phòng thì tò mò, bắt đầu xì xầm bàn tán.
Cảnh Hàn lùi ra ngoài, đứng sang một bên tránh đường cho mọi người đi ra.
Lúc Hạ Thanh Di dọn dẹp xong đồ đạc, ra khỏi cửa thì thấy Cảnh Hàn đứng nép ở một bên làm cô giật hết cả mình.
“Cảnh Hàn? Em làm gì ở đây vậy? Về rồi sao?”
Cảnh Hàn đang cúi đầu nhìn cái hộp trong tay mình, nghe tiếng Hạ Thanh Di đi ra thì cười với cô.
“Chị, đi với em tới chỗ này nha?”
Nơi Cảnh Hàn dẫn Hạ Thanh Di tới là Swan Lake (Hồ Thiên Nga) của trường.
Đây có thể được xem là một trong những chỗ đẹp nổi tiếng của trường Đại học Thanh Lâm.
Lý do nơi đây được gọi là Swan Lake là bởi vì từng có một đôi thiên nga rất thích tới hồ nước này ngâm mình.
Hồ rất rộng, nước hồ xanh mướt, về sau hồ nước này được trường đại học Thanh Lâm trang trí thêm một tượng đài phun nước hình thiên nga ở giữa mặt hồ.
Đây là một nơi rất lãng mạn.
Vì đã là giờ tan học buổi chiều, nên hiện tại ở đây chỉ còn vài sinh viên đi bộ qua lại thôi.
Cảnh Hàn dẫn Hạ Thanh Di tới một chiếc ghế đặt cạnh một liễu già.
Trên đường đi, nhìn Cảnh Hàn ôm chiếc hộp màu đỏ kia, Hạ Thanh Di cảm thấy có vẻ như cô đoán ra được hôm nay Cảnh Hàn dự tính làm gì rồi.
Cô thấy tim mình đập càng ngày càng nhanh, nỗi tủi thân mấy hôm nay cũng đã vơi đi một nửa.
Hai người ngồi xuống ghế đá.
Cảnh Hàn hắng hắng giọng.
“Hạ Thanh Di.”
“Hửm…?” Hạ Thanh Di chớp chớp mắt nhìn Cảnh Hàn.
“Chị, có lẽ thời gian này chị cũng đã biết được tâm ý của em.
Em chưa từng thích ai, cũng chưa từng có bạn gái.
Con người lại rất khô khan cứng nhắc.
Vì vậy nên có những việc em sẽ suy nghĩ không chu đáo, không đủ tinh tế.
Nhưng mà em sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân mình hơn, cố gắng hết sức…đối xử tốt với chị.
Vì vậy, Thanh Di, đồng ý làm bạn gái của em nhé?”
Nói xong rồi Cảnh Hàn đưa chiếc hộp trong tay sang cho Hạ Thanh Di.
“Mở ra xem đi, xem xong rồi trả lời em cũng được.”
Hạ Thanh Di sau khi nghe lời tỏ tình của Cảnh Hàn, vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại được.
Cô nhận lấy chiếc hộp rồi mở ra xem.
Bên trong là một cuốn tập vuông vức, bìa được thiết kế theo kiểu vân gỗ trông rất cổ điển.
Cuốn tập được cài lại bằng một sợi dây thừng mảnh quấn quanh chiếc nút kim loại đính trên bìa truyện.
Hạ Thanh Di tháo sợi dây, giở cuốn tập ra.
Sau đó cô rất bất ngờ.
Mỗi trang của cuốn tập này là một loại thực vật được ép khô,