Những ngày tháng ngày Sở Vĩ Vĩ chỉ ngồi một chỗ, không có bất kỳ một trận chiến nào diễn ra.
Bẩm nương nương "đã mấy tháng trôi qua rồi, Đại Đô không hề có động tĩnh gì".
Ừm! bổn cung cũng thấy lạ!
Tiếp theo nương nương có dự tính gì?
Bổn cung sẽ đào tạo ngươi thành một tướng quân dẫn binh xuất sắc "ngươi có một tháng để cố gắng!"
Bẩm nương nương "chuyện này! "
Bổn cung cũng phải đến kỳ sinh nở, ngươi có chắc là muốn bổn cung phải vừa bế con vừa đánh trận đấy chứ?
Thuộc hạ tuân lệnh nương nương!
Ừm!
Nương nương có muốn hồi Kinh không?
Ta đang mang thai, không tiện di chuyển.
Haiz!
Một đứa trẻ được ra đời trên xa trường "thật thần kỳ mà!"
Vậy nên bổn cung muốn ngươi càng phải tài giỏi hơn nữa để trợ giúp cho Cổ Tịch quốc!
Bạch Ninh sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ Cổ Tịch, bảo vệ nương nương.
……………
Vài tháng sau thì Sở Vĩ Vĩ cũng đến kỳ sinh nở, cả Trúc Bạch và Bạch Túc Duật cũng có mặt để hỗ trợ cho cô.
"Đồ nhi, con thấy mình thật sự ổn chứ?"
- Con không sao thưa sư phụ!
Nàng thật sự ổn sao Sở nhi?
- Thiếp nói thật mà Túc Duật!
Trúc Bạch gãi gãi mũi "không phải phụ nữ sắp sinh sẽ rất đau sao?"
- Nhưng con thật sự thấy mình rất ổn.
Làm sao mà có thể chứ? Hay là đã nhầm lẫn ngày tháng.
- Không thể nào nhầm được đâu sư phụ!
Vậy thì kỳ lạ quá!
…………
Không xong rồi nương nương!
Đã xảy ra chuyện gì vậy Bạch Ninh?
Bẩm nương nương "bên ngoài có một người mang dáng vẻ vô cùng hung tợn, bảo rằng muốn bắt đứa bé trong bụng nương nương".
Sở Vĩ Vĩ đứng phắt dậy, bước ra nhìn thì thấy Vô Thiên đang đánh nhau với đám Ám Vệ!
Không xong rồi, đám Ám Vệ đó sẽ không cầm cự được bao lâu, họ không phải là đối thủ của Vô Thiên.
Trúc Bạch vô cùng lo lắng "phải làm thế nào đây?"
Ngươi đưa Sở nhi rời khỏi nơi này! ta sẽ cầm chân hắn.
- Không được, chàng không phải là đối thủ của Vô Thiên đâu Túc Duật.
An toàn của nàng và bé con mới quan trọng!
Rầm!
Không kịp nữa rồi!
Cô nhanh đưa con của Đế Thích cho ta.
- Vô Thiên, đứa trẻ vô tội! lại còn chưa chào đời.
Nhưng nó là con của Đế Thích, tất nhiên là nó đáng chết "Năm xưa cũng tại tên Đế Thích kia kéo ta rời khỏi vị trí chúa tể tam giới! Hại ta mất tất cả".
Bạch Túc Duật cùng Trúc Bạch liên thủ tấn công Vô Thiên, nhưng có lẽ cũng sẽ không phải là đối thủ của Vô Thiên!
"Sở nhi, nàng mau chạy đi! "
Đồ nhi của ta, chạy nhanh đi để không kịp!
Sở Vĩ Vĩ khóc thảm "Túc Duật, sư phụ hai người phải cẩn thận!"
- Là Vĩ Vĩ đã nợ hai người.
Đi nhanh đi.
.
Sở Vĩ Vĩ bay vụt đi, nhưng trong lúc này đây cơn đau bất ngờ kéo đến khiến cô không thể tiếp tục!
Vô Thiên sau khi hạ gục Bạch Túc Duật và Trúc Bạch thì đuổi theo Sở Vĩ Vĩ.
Nương nương! người đang ở đâu?
Sở Vĩ Vĩ ngồi dựa vào gốc cây "Bạch Ninh, ta ở đây!"
Nương nương, người thấy sao rồi?
Xào xạc!
Nương nương! không xong rồi, tên ma đầu đó đang đến.
Sở Vĩ Vĩ thấy không còn kịp nữa rồi vì cô vốn không thể di chuyển được nữa,