Núi linh sơn !
Sở Vĩ Vĩ lần đầu tiên được nhìn thấy một nơi tuyệt đẹp thế này.
"Muôn hoa đua nở, cô hết ngó đông rồi lại ngó tây! "
- Nơi này đẹp quá sư phụ ơi !
Bạch Túc Duật khẽ hỏi "Sở nhi có thích nơi này không ?"
- im lặng !
"Sở nhi"
- im lặng !
Bạch Túc Duật quay đầu lại nhìn!
- Ngỡ ngàng !
Haiz! "lại ham chơi đâu nữa rồi, một khắc trước vẫn còn nghe ồn ào bên tai"
Bạch Túc Duật quay trở lại tìm cô, phải đi một đoạn rất xa, mới thấy được bóng dáng của cô đang nằm trên đám hoa !
"Sở nhi"
Sở Vĩ Vĩ ngồi chống tay lên cằm "sư phụ gọi gì con đó ạ ?"
- Sở nhi không được ham chơi, phải theo sát sư phụ! nếu không sẽ bị lạc đường !
Dạ!
Bạch Túc Duật đưa bàn tay ra!
"Nào, đưa tay sư phụ đỡ Sở nhi đứng lên"
- Sở Vĩ Vĩ đặt bàn tay mình vào lồng bàn tay Bạch Túc Duật, nhưng cô lại rất tinh nghịch! cô giật thật mạnh, khiến Bạch Túc Duật ngã nhào lên người cô !
Cả hai ngượng ngùng đẩy nhau ra!
"Sở nhi lại nghịch phá".
À! ừm! "con xin lỗi sư phụ !
- Được rồi Sở nhi, không còn sớm nữa! chúng ta lên núi thôi.
Dạ !
Lần này, Bạch Túc Duật không để cô đi sau lưng nữa, sợ khi quay đầu lại thì sẽ phải đi tìm cô, Bạch Túc Duật nắm chặt tay Sở Vĩ Vĩ rồi sải bước.
Sở Vĩ Vĩ cong môi cười "tay sư phụ ấm quá, con muốn mãi mãi được nắm lấy".
Bạch Túc Duật chợt khựng bước !
"Sở nhi"
Dạ!
- Đi nhanh lên "chúng ta phải đến nơi trước khi trời tối".
Dạ Vĩ Vĩ biết rồi ạ !
…
Một lúc sau Sở Vĩ Vĩ đi càng lúc càng chậm hơn!
"Sở nhi mệt rồi sao ?"
Dạ, chân con rất mỏi ạ !
Bạch Túc Duật khom người xuống, bế Sở Vĩ Vĩ lên! sau đó thì thong thả rời đi !
- Sư phụ ơi ! Sao chúng ta không dùng phi hành tiên mà phải đi bộ ạ ?
Òm! tất cả đệ tử lên núi thi, dù là nội tông hay ngoại tông đều không được dùng phi hành tiên để lên núi "đó là tông qui !"
Dạ!
Sở Vĩ Vĩ áp mặt mình sát vào lồng ngực Bạch Túc Duật "không ngờ ngực sư phụ vừa ấm áp, lại vừa săn chắc đến như vậy, thật dễ chịu".
"Cô cọ cọ một lúc rồi ngủ thiếp đi !"
Bạch Túc Duật thấy cô im lặng nên cúi nhìn, thì thấy cô đã ngủ say.
Bạch Túc Duật cong môi cười !
! ****************!
* Thánh Cung !
Bạch Túc Duật bế Sở Vĩ Vĩ đến thánh cung khi trời vừa tối !
- Tông chủ đứng trên thềm cao nhìn xuống, ông thấy Bạch Túc Duật bế Sở Vĩ Vĩ trên tay thì nhíu mày.
- Được tiểu đồng sắp xếp chỗ nghỉ ngơi.
Bạch Túc Duật bế Sở Vĩ Vĩ về phòng khách dành cho cô.
Nhẹ nhàng đặt cô xuống và kéo chăn đắp lại cho cô.
……
Điện Thánh Tông !
Cốc! cốc! cốc!
- Vào đi !
(Tông chủ : An Anh Thái, sư phụ của Bạch Túc Duật)
"Sư phụ, Bạch Túc Duật thỉnh an người"
- Tông chủ buông