Sở Vĩ Vĩ mặt lạnh lùng nhìn Tông chủ "sư tôn có thể nói cho Vĩ Vĩ biết lý do vì sao không ?"
- Tông chủ ôn tồn bảo "cổ nhân có câu : thầy như cha, vậy thì làm sao mà hai người có thể đến với nhau được ?"
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười "hoá ra sư tôn tính toán mối quan hệ như thế này sao ?"
- Ý của con là sao ?
"Cổ nhân thật sự quá cổ quái ! Thầy như cha, các sư huynh muội đồng môn như thủ túc! vậy mà Vĩ Vĩ lại nghe thấy sư tôn từng mai mối sư phụ cho Lãnh sư thúc.
Có gì khác nhau chứ".
Xàm ngôn !
"Sở Vĩ Vĩ, con đang nói xằng bậy gì vậy ?"
- Con nói xằng bậy sao ?
"Thầy như cha, trò như con.
Các con cùng cha của sư tôn thì được phép kết hôn.
Sư tôn không thấy câu nói của mình quá mâu thuẫn sao ?"
- Tông chủ tức giận "tóm lại, thì ta tuyệt đối sẽ không chấp nhận mối quan hệ này !"
Sở Vĩ Vĩ nhún vai "chả liên quan".
- Con thật hỗn xược! lui ra ngoài !
- Vĩ Vĩ xin phép cáo lui!
Tông chủ buồn bực thở dài "thất tình lục dục thật phiền phức".
! ****************!
Đứng lại !
Sở Vĩ Vĩ đang đi thì nghe thấy có người gọi nên dừng bước, nhưng cô không quay đầu lại nhìn.
Diễm Lệ bước đến trước mặt Sở Vĩ Vĩ "sao vậy ? Nghe nói cô bị Tông chủ gọi đến để trách phạt phải không ?"
Sở Vĩ Vĩ không thèm để ý đến Diễm Lệ, cô cứ bước!
Diễm Lệ đưa tay ra chặn Sở Vĩ Vĩ lại !
Á á á!
Diễm Lệ há hốc mồm! "cô"
Bạch Túc Duật đỡ Sở Vĩ Vĩ đứng lên "Sở nhi có sao không ?"
Hu! hu.
.
hu !
- Vĩ Vĩ đau lắm ạ !
Diễm Lệ vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu đã xảy ra chuyện gì!
"Diễm Lệ, ta cảnh cáo cô! còn gây tổn thương cho Sở nhi thêm một lần nào nữa thì ta không niệm tình đâu".
Diễm Lệ hốt hoảng lên tiếng "tam sư huynh, muội thật sự là không cố ý".
- Bạch Túc Duật lạnh nhạt nhìn Diễm Lệ "thủ đoạn của cô, tôi cũng không lạ gì".
Diễm Lệ thật sự oan ức, cô cũng khóc thút thít "muội không có, không phải muội mà tam sư huynh !"
- Mọi người nghe thấy ồn ào thì tập trung lại xem đã xảy ra chuyện gì.
Sở Vĩ Vĩ vẫn đang khóc lóc thảm thiết !
"Vĩ Vĩ, cô nói cho mọi người biết đi! là tôi không có làm cô ngã, là do cô tự ngã".
Sở Vĩ Vĩ gạt nước mắt "Lãnh sư thúc, Vĩ Vĩ không phải là trẻ đang tập đi, con đang đi thì làm sao mà tự ngã được ạ !"
Mọi người ồn ào! "đúng rồi, tự nhiên đang đi thì làm sao mà ngã được chứ ?"
- Đủ rồi !
Tông chủ cũng đi ngang qua, vô tình dừng lại xem!
"Sở Vĩ Vĩ, con nói Lãnh sư thúc của con đẩy con ngã, con có chứng