U La Cốc !
Sở Vĩ Vĩ lẻn vào bên trong động.
Điều khiến cô ngạc nhiên đó chính là bà Lâm Nghiễm đang nằm bất động ! Đã xảy ra chuyện gì ?
"Mẹ"
- Là ai đã gây ra ? Cô đưa tay lên sờ vào cơ thể của bà thì cảm nhận được hơi ấm.
"Mẹ hãy yên tâm, Vĩ Vĩ sẽ tìm cách cứu mẹ !"
Bà Lâm Nghiễm cảm nhận được sự xuất hiện của cô và nghe được lời của cô nói, ngón tay bà khẽ cử động.
Sở Vĩ Vĩ quay lưng rời đi, cô lẻn vào một căn phòng khác "căn phòng này vô cùng âm u, bày trí chỉ một màu đen".
Cô đưa tay rút lấy thanh kiếm xích dương khai rồi rời đi vội vã !
...----------------...
Rừng Trúc Lam !
"Sư phụ"
Trúc Bạch mỉm cười "đồ nhi về thăm sư phụ đó sao ?"
"Sư phụ, Vĩ Vĩ muốn hỏi người một việc !"
Có chuyện gì ? Con nói đi !
"Vĩ Vĩ phải đến đảo giao long một chuyến".
- Con đến đó làm gì ? Địa hình phức tạp trùng trùng...
"Sư phụ, con cần máu của giao long".
"Đã xảy ra chuyện gì, con nói cho sư phụ nghe nào ?"
"Trước đây khi ở Cung Quảng Hàn, con có đọc qua một quyển sách : trong đó ghi rõ là cần máu giao long cùng với tim trúc có thể luyện ra được một loại thần dược !"
Nhưng đồ nhi ngốc của ta "máu giao long không dễ lấy như con tưởng tượng đâu".
"Thế nên con mới nhờ đến sự giúp đỡ của sư phụ".
"Cốc !"
Á...đau "Sư phụ này..."
- Ta cốc đầu là cho con tỉnh lại đó !
Sở Vĩ Vĩ chu môi...
Ha ha ha ha..."con đã được gả rồi đó..."
Thế thì sao chứ ạ ?
- Đã là vợ người ta rồi mà vẫn cứ luôn nũng nịu !
Hừ...sư phụ thật đáng ghét mà.
Nói đi, muốn sư phụ giúp gì nào ?
Dạ ! Vĩ Vĩ muốn mượn nỏ bạc của người !
Hửm ?
Cũng đã lâu rồi ta chưa dùng đến nó "đồ nhi cảm thấy cầm vừa tay thì sư phụ sẽ tặng nó cho con".
"Sư phụ à ! Vĩ Vĩ chỉ định mượn để bắn giao long mà thôi, con không có ý định cướp bảo vật của người đâu !"
Ha ha...nhưng ta thích tặng cho con, không được sao ?
"Con có rất nhiều loại vũ khí, ai thèm thứ đồ vật xấu òm như thế này chứ !"
Ồ, chê xấu thì con đừng có dùng đến...
Hừ...là bất đắc dĩ phải dùng thôi mà.
Lại còn bất đắc dĩ cơ đấy ! Thế thôi ta đổi ý rồi, không cho con mượn.
Đi mà sư phụ...
- Được rồi, vậy sư phụ cho con mượn xài tạm đó.
Mà con nên nhớ rằng "da của giao long rất cứng cáp, mũi tên lại vô cùng sắc bén, con đừng nên để bị phản phệ...sẽ khiến cho con bị thương đấy !"
Dạ con nhớ rồi ạ !
Sở Vĩ Vĩ cầm nỏ bạc lên xem rồi vụt bay vào không trung.
Này..."này Vĩ Vĩ, haiz..."
...----------------...
Đảo giao long !
Sở Vĩ Vĩ cầm nỏ bạc sắc bén trên tay, cô nhắm thẳng giao long đầu đàn mà bắn.
Phựt...
Hửm ! Quả nhiên, là da rất dày...phải làm sao mới có thể hạ được nó đây.
Phựt...
Cô đã cố gắng bắn thêm vài mũi nhưng cũng không có tác dụng gì !
Bỗng dưng, gió lớn sóng cuộn nổi lên