Quá khứ như hiện về rõ ràng trước mắt, đoạn đường phía trước nhòa đi theo hai dòng nước mắt. Đã từ rất lâu rồi, tim tôi mới đau như vậy, toàn thân trở nên run rẩy nhưng phải cố gắng bình tĩnh. Tôi sợ họ nhìn thấy tôi ngã quỵ, tôi sợ họ biết tôi đau ra sao. Không phải tôi muốn giành lại anh, đơn giản tôi chỉ muốn lấy lại những gì đã mất.
~
Đẩy cánh cửa chính vào bên trong căn nhà rộng lớn, hắn ôm lấy tôi, hôn tôi rất chủ động và cuồng nhiệt. Hơi men bên trong hơi thở phà vào miệng, vừa nhẹ nhàng lại không hề muốn dứt ra. Tôi đáp trả, đơn giản vì tôi yêu hắn, nụ hôn của hắn khiến tôi say mê, mê hoặc. Tôi nhắm khẽ đôi mắt, tim đập mạnh, bàn tay ôm chặt lấy hắn.
Hắn đẩy cửa phòng, khi tôi mở mắt đã phát hiện mình đang ở bên trong phòng ngủ. Hắn không cho tôi cơ hội mà suy nghĩ, bàn tay đan xen vào lòng tay tôi, đôi môi nhẹ nhàng cắn vào tai tôi giọng nói ấm áp thật khẽ: “Anh muốn em là của anh.”
Tôi rung lên, cảm giác toàn thân tê liệt bất động. Hắn nhẹ nhàng đưa tôi đến mép giường từ từ đẩy tôi nằm xuống giường. Đôi môi hắn bao trùm lên môi tôi, bàn tay từ từ cởi những chiếc nút áo. Tôi chợt giật mình, bắt lấy tay hắn, tôi lắc đầu: “Khong phải chúng ta còn quá nhỏ sao?”
“Anh yêu em, anh muốn em là của anh, anh muốn em.”
Hắn như không để tâm đến lời nói của tôi nữa, một tay giữ lấy tay tôi, một tay cởi những chiếc nút áo còn lại đến khi trên người tôi chỉ còn lại bộ đồ lót che đậy cơ thể. Tôi ngại ngùng che đậy cơ thể, hắn cởi bỏ nhũng thứ còn lại trên cơ thể của cả hai. Bờ môi hắn chạm vào nụ hồng nhỏ nhắn, bàn tay nâng niu xoa nắn. Cơ thể tôi cảm nhận đuợc cảm giác kích thích, trong lòng vừa lo sợ lại vừa lạ lẫm muốn trải qua.
“Lâm, cho anh.”
Tôi phải nói rằng, lần đầu của một cô gái thật sự rất khó khăn và đau đớn. Không giống như bao nhiêu câu chuyện ngôn tình, không giống như bao nhiêu cái kích thích mà các văn sỹ kia miêu tả. Thật chất chính là đau đến thấu trời xanh, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc đều là đau đớn, không hề có chút nào gọi là hưởng thụ.
Hắn nhìn thấy nét đau trên mặt tôi, dù đã rất nhẹ nhàng nhưng cảm giác đau buốt vẫn không hề giảm đi. Nhưng dường như sự ham muốn của một thằng đàn ông khiến hắn không thể dừng lại. Hắn liên tục di chuyển, tôi không kêu la, chỉ cố gắng nén cơn đau trong nước mắt.
Ôm tôi vào lòng, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán, tôi ngửi đuọc mùi cơ thể hắn, bờ ngực trần săn chắc, tôi và hắn dường như đã gắn kết. Tôi thiếp đi trong mệt mỏi, đau đớn nhưng tôi thừa nhận bản thân không hối hận vì tôi yêu hắn.
“Anh sẽ không bao giờ rời bỏ em phải không?”
Tôi tựa đầu vào ngực hắn, khi trời đã sáng.
Hắn vuốt mái tóc tôi cưng chiều: “Bé ngốc, dù có chuyện gì xay ra, anh sẽ không bao giờ rời xa em.”
“Anh hứa chứ.” - Tôi đưa tay móc nghéo.
Hắn cười nhẹ, đan ngón tay vào tay tôi, tựa như một lời thề không bao giờ rời xa.
Một tháng sau….
Sau đêm đó, chúng tôi lại càng trở nên thân thiết, những ngày tháng cuối cấp cũng rất bận rộn vì kì thi sắp tới. Trong lớp ai nấy đều cặm cụi ôn thi, nhỏ Linh gương mặt xanh xao, tay ôm bụng nói nhỏ với tôi: “Mày có mang miếng nào không, hình như tao tới ngày.”
Tôi lấy từ cặp một miếng gói lại kín đáo đưa cho nhỏ. Đợi tới lúc nhỏ rời đi, tôi sực nhớ dường như tôi đã bị trễ nữa tháng, vì thi cữ bận rộn mà quên mất chuyện này. Rồi chuyện đó cũng đi vào quyên lãng, cho đến một ngày tôi bị đau bụng, đau đến sống chết nhưng không phải đến ngày đèn đỏ. Tôi ghé qua trạm y tế trên đường đi học, tôi nghĩ do tôi bị trễ ngày nên bị đau như vậy nên trình bày thật sự cho cô y tá.
Tôi thấy cô ấy hơi nhăn mặt, sau đó đưa cho tôi một chiếc hộp hình chữ nhật, tôi đọc qua thì mới biết đó là que thử thai. Tôi hơi luống cuống, cảm giác lo sợ, hoảng hốt và đầy xấu hổ, tôi cầm trên chiếc hộp vừa rồi nhanh chóng rời đi.
Chiếc hộp đặt trên bàn học, tôi nhìn nó rất lâu, cảm giác như cả thế giới dần như đổ sụp xuống. Tôi lấy hết can đảm buớc vào nhà vệ sinh, cảm giác lúc đó tôi vẫn còn khắc ghi cho đến rất lâu sau này.
Một ngày trời mưa rất lớn, những cơn mưa chào đón một mùa hè cuối cùng của tuổi học sinh. Tôi ngồi trong một quán nước quen thuộc, gọi một ly sinh tố thường gọi nhúng tuyệt nhiên chưa hề động đến. Tôi nhìn hắn, hắn cũng đưa mắt nhìn tôi, tôi đưa tay khuấy đều cốc sinh tố.
“Anh nói trước đi.”
Hắn im lặng vài giây, sau đó lại ngập ngừng: “Anh… sẽ đi du học.”
Tôi buông lơi chiếc thìa trong tay, đưa mắt nhìn hắn đầy ngạc nhiên.
“Cùng Thiên Kim.”
Lúc này tôi thật sự ngẩng ngơ. Tôi từng nghe Thiên Kim nói sẽ cướp hắn, tôi từng nghe Kim sẽ đi du học. Nhưng vì sao hắn lại chọn đi cùng nhỏ, không phải hắn yêu tôi, không phải hắn đã hứa sẽ mãi mãi bên tôi.
“Anh đang nói đùa sao?”
“Anh xin lỗi, chúng ta… chia tay thôi.”
Hắn nói xong, đứng lên quay đầu đi. bàn tay tôi kéo lấy tay hắn, hai