*Chương có nội dung hình ảnh
Lục Tường cười gặt nghẽo như nghe được một câu chuyện vô cùng tếu táo: “Ha ha, tôi không nghe nhầm đấy chứ? Nếu anh làm được đúng như lời vừa nói thì Lục Tường tôi sẽ dập đầu gọi anh bằng bố luôn!”
Không chỉ có Lục Tường không tin, mà chẳng ai có mặt ở đây tin một kẻ tù tội có năng lực này.
Advertisement
Dẫu sao quản lý tài sản Lục Phong cũng là công ti có số má ở đây, không phải ai cũng có thể đụng chạm được.
“Xem ra, cậu phải gọi Tôn Hàn là bố thật rồi. Từ mai, quản lý tài sản Lục Phong sẽ đổi chủ”.
Một giọng nói trầm ổn của đàn ông bất chợt vang lên.
Thế chẳng đang rủa nhà hắn ư?
Advertisement
Lục Tường cực kỳ không vui, lập tức liếc mắt nhìn một vòng, nói: “Ai nói vớ vẩn đấy hả? Ra đây cho tôi!”
“Tôi, Đường Quân Ngạo đây!”
Đường Quân Ngạo đi ra từ một góc trong đại sảnh.
Lẽ ra người duy nhất đủ tư cách để ông ta ra tiếp đón và trò chuyện là Tô Vấn Long.
Vì thế, ông ta mới chọn một vị trí ở góc khuất để ngồi chờ, tránh để lộ mặt.
Nhưng Tôn Hàn đã đến rồi thì ông ta cũng phải ra mặt một chút.
“Chú ba!”
“Chú ba!”
Đường Minh Phong và