Liễu Y Y và Lý Diễm Phương nói chuyện rất nhỏ tiếng, người bên cạnh không thể nghe thấy.
Nhưng Hoàng Thiếu Tài kia từ lúc bước vào cửa, mắt đã không rời Liễu Y Y một phút, có thể thấy gã ta thích Y Y đến mức nào.
Nhưng khi nhìn thấy Tôn Hàn, gã lại có vẻ không vui.
Advertisement
Người đàn ông này khiến gã cảm thấy bị đe dọa!
Tôn Hàn ăn vận chỉn chu, các đường nét trên gương mặt vừa tinh xảo lại vừa có chút cương nghị. Kiểu đàn ông như vậy chính là đối tượng được các người đẹp vây quanh.
Lẽ nào đây chính là đối thủ của gã?
"Cậu ta là ai vậy?", Hoàng Thiếu Tài hỏi với vẻ không vui.
Advertisement
Tiết Kiến Quốc cũng không hiểu rõ đầu đuôi, chỉ bâng quơ đáp: "Chỉ là một người bạn của Y Y, chỉ cần cậu chủ Hoàng thích Y Y là được rồi, không cần quan tâm đến cậu ta!"
"Nhưng cậu chủ Hoàng cũng chớ quên việc cậu đã đồng ý với tôi đấy!"
Hoàng Thiếu Tài lập tức đồng ý: "Lần này ông không lừa tôi, cô cháu gái này của ông đúng là không tệ, xinh đẹp lại còn rất biết cách ăn mặc. Yên tâm, chỉ cần mối quan hệ này được xác lập thì lô hàng tồn trong xưởng rượu của ông, tôi không chỉ giúp xử lý sạch mà còn đảm bảo ông sẽ kiếm được một món hời!"
"Vậy phải cảm ơn cậu chủ Hoàng rồi, rất cảm ơn cậu!"
Đồ ăn đã được dọn lên, mọi người ngồi xung quanh bàn ăn.
Trên bàn có một bình rượu Mao Đài do Tiết Kiến Quốc mang tới.
"Tiểu Tôn, có biết uống rượu không?"
Tiết Kiến Quốc vừa mở miệng đã gọi Tôn Hàn là "Tiểu Tôn", có điều dù hỏi như vậy nhưng ông ta rất hy vọng Tôn Hàn sẽ đáp rằng mình không biết uống.
Bình rượu Mao Đài này là do ông ta đặc biệt mang tới để thết đãi Hoàng Thiếu Tài, tốn không ít tâm sức. Thế nên để những người râu ria xung quanh uống thì ông ta đau lòng chết mất.
Tiểu Tôn!