Tiết Kiến Quốc và Lý Diễm Phương lần lượt lên tiếng phụ hoạ cho nhau.
Nếu họ đã không nói được Liễu Y Y thì giải quyết thẳng với Tôn Kỳ vậy.
Advertisement
Coi ý của cậu Hoàng thì cả triệu, gã ta cũng dám chi, họ không tin Tôn Kỳ này không động lòng!
Số tiền này đủ để mua một căn nhà ở Giang Châu rồi.
“Đủ rồi đấy ạ, con không phải một món hàng! Tôn… Tôn Kỳ cũng sẽ không lấy tiền đâu!”, Liễu Y Y tức giận nói.
Vốn cô chỉ thấy xa lạ với Hoàng Thiếu Tài, nhưng chưa tới mức ghét.
Advertisement
Song, gã ta luôn miệng tiền tiền, vậy thì coi Liễu Y Y cô là gì chứ?
Lúc này, Liễu Y Y chẳng còn chút thiện cảm nào với con người này nữa cả.
Vả lại, đọ gì còn được, đằng này gã ta lại đọ tiền với Tôn Hàn, Hoàng Thiếu Tài đủ tư cách ư?
Tuy nhiên, điều khiến Liễu Y Y sững người là.
Tôn Hàn đột nhiên tỏ vẻ như đã động lòng rồi nhìn Hoàng Thiếu Tài, nói: “Anh có thể cho tôi bao nhiêu tiền?”
Liễu Y Y lập tức ngẩn ra nhìn Tôn Hàn, anh lại định làm trò gì thế hả?
“Ha ha, Y Y à, giờ con đã nhìn thấu bộ mặt thật của Tôn Kỳ chưa? Mợ đã nói rồi, Tôn Kỳ này chẳng ra gì đâu mà con không nghe. Xem đi, cậu Hoàng vừa xì tiền một cái là Tôn Kỳ lòi đuôi luôn rồi!”
“Giờ con đã biết cậu Hoàng mới là sự lựa chọn đúng đắn nhất rồi chứ?”
Lý Diễm Phương chế nhạo, bà ta biết ngay người này cũng mê tiền mà!
Tiết Lan nhíu mày, bà ấy nhìn nhầm thôi, cứ tưởng Tôn Kỳ này là người tốt, ai dè lại là hạng người như vậy.
Cậu ta có thể vì tiền mà bỏ rơi con gái bà ấy, dù sau này hai người ở bên nhau thì cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp