*Chương có nội dung hình ảnh
Vì họ chưa từng thấy Tôn Hàn dữ tợn như vậy, cứ như chực chờ bùng nổ đến nơi.
Lâm Mỹ Quyên cũng sợ hãi trước ánh mắt đáng sợ của Tôn Hàn, nhưng cô ta chỉ có thể cố gắng chống đỡ: "Tôn Hàn, anh dọa tôi cũng vô ích. Nếu anh không đồng ý điều kiện của tôi thì tôi, tôi sẽ không để anh biết tung tích con gái của anh và Liễu Y Y đâu!"
Advertisement
"Cô có tin tôi sẽ giết các người không?"
Ánh mắt Tôn Hàn vô cùng tàn bạo, anh nhìn chằm chằm Lâm Mỹ Quyên.
Lâm Mỹ Quyên nuốt nước bọt, ánh mắt này đáng sợ tới nỗi như có thể hủy diệt cô ta ngay lập tức.
Nhưng vào lúc này, thỏa hiệp đồng nghĩa với thua cuộc.
Advertisement
Cô ta không thể thua!
"Nếu anh muốn lấy lại công ty bất động sản Phong Quyên nghĩa là hủy diệt tôi, thế chẳng khác nào giết tôi cả! Tôn Hàn, tôi đã đi đến tận bây giờ, tôi chẳng còn sợ gì nữa!"
"Cho dù anh giết tôi thì tôi cũng không nói tung tích con gái anh cho anh biết đâu! Phải rồi, chắc anh không biết tập tục dưới quê đâu nhỉ? Thường thì bé gái đến khoảng mười tuổi sẽ được đính hôn, chưa đến hai mươi tuổi là đã sinh con rồi!"
"Nếu đợi đến lúc đó anh mới tìm được con gái thì anh đã trở thành ông trẻ rồi đấy!"
Lâm Mỹ Quyên biết rằng mình đang đi trên bờ vực của sự nguy hiểm, nhưng cô ta vẫn phải kích thích Tôn Hàn.
Cô ta cược rằng Tôn Hàn không dám làm gì cô ta.
Quả nhiên, tâm trạng Tôn Hàn dần ổn định lại, anh nói: "Nói đi, cô muốn thế nào?"
Cuối cũng