“Tôi đã nói chuyện này với bà nội rồi, xem thái độ của bà, có lẽ là được thôi. Anh cứ ngồi chờ tin tốt đi”, Liễu Chiết Nguyên nói.
Ngay lập tức, Hoàng Thiếu Tài lộ vẻ mừng rỡ, nhìn về phía Liễu Y Y ở đằng xa bằng ánh mắt đắc ý.
Advertisement
Đợi đến khi nhà họ Liễu đồng ý hôn sự này rồi thì không đến lượt Liễu Y Y từ chối đâu!
Tôn Hàn và Liễu Y Y đang đi về phía bên kia cũng chạm mặt hai người quen khác. Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên cũng đến đây.
Có điều đôi bên chẳng hề tươi cười gì với nhau, cũng chẳng chào hỏi lấy một câu.
“Sao Hoàng Thiếu Tài và Liễu Chiết Nguyên lại đi với nhau?”, Liễu Y Y im lặng một hồi mới lo lắng cất tiếng hỏi.
Advertisement
“Binh đến thì chặn, nước dâng thì dùng đất lấp. Yên tâm đi, mọi chuyện đã có anh rồi!”
Tôn Hàn chẳng bận tâm cho lắm, nhưng Hoàng Thiếu Tài hẹn gặp anh họ của Liễu Y Y thì chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì.
Mọi chuyện đã có anh rồi!
Câu nói này tựa như có ma lực, khiến Liễu Y Y nhìn Tôn Hàn chăm chú, ngơ ngẩn đến mê say.
Tôn Hàn cũng dịu dàng nhìn Liễu Y Y, không nói lời nào.
Vào thời khắc này, sảnh tiệc rộng lớn tựa như chẳng còn ai khác.
“Kính thưa các vị quan khách, xin mời vào chỗ ngồi!”
Đột nhiên, giọng nói của người dẫn chương trình vang lên từ mi-crô.
Liễu Y Y vội vã thu ánh mắt lại, ấp úng nói, “Chúng ta vào chỗ ngồi đi!”
“Ừ, được”.
Tôn Hàn thầm oán hận giọng nói kia vang lên thật không đúng lúc, làm anh lỡ mất cơ hội bước vào trái tim của Liễu Y Y.
Nhưng biết làm sao đây, lôi