Tôn Hàn mở cửa phòng họp ra, sau đó dẫn Liễu Y Y vào cùng.
Lúc này, đã có khoảng mười người ngồi sẵn bên trong. Họ đều là quản lý của công ti con, người ngồi trên ghế của tổng giám đốc là một ông già béo có mái tóc hoa râm.
Advertisement
Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên ngồi bên cạnh ông ta.
Ánh mắt mọi người nhìn Tôn Hàn rất lạ, bầu không khí cũng rất kỳ quái.
“Tôn Hàn, để tôi giới thiệu nhé. Đây là ông Lôi - giám đốc điều hành của tổng công ti thời trang Sâm Uy chúng ta. Ông Lôi, đây là Tôn Hàn!”, Lý Tông Đạo giới thiệu.
Tôn Hàn cũng thấy hơi bất ngờ, vì lần này công ti không cử nhân viên bình thương đến, mà là một trong ba người điều hành cấp cao.
Advertisement
“Ngồi đi!”, ông Lôi lạnh giọng nói với vẻ không thích Tôn Hàn cho lắm.
Tôn Hàn cũng không nghĩ nhiều, chỗ của anh đã bị chiếm mất rồi nên đành tìm đại một chỗ khác rồi ngồi xuống thôi.
“Nếu mọi người đã đến đông đủ thì chúng ta bắt đầu nhé”.
Ông Lôi không dài dòng, lập tức ném một bản hợp đồng trước mặt Tôn Hàn rồi giận dữ nói: “Tổng giám đốc Tôn, phiền cậu giải thích về bản hợp đồng này cho tôi!”
Ông Lôi vào thẳng vấn đề chính luôn.
Tôn Hàn có vẻ kinh ngạc cầm bản hợp đồng lên rồi đọc.
“Không thể nào? Tổng giám đốc Tôn không ký bản hợp đồng này đâu”.
Liễu Y Y đứng cạnh Tôn Hàn nên cũng đọc được nội dung trong bản hợp đồng này, đây đúng là hợp đồng mà công ti họ đã ký kết với Phong Hoả.
Nhưng nội dung ký kết lại đồng ý những yêu cầu không công bằng của Phong Hoả, cụ thể là họ sẽ