Người bước vào tất nhiên là Tôn Hàn, ông Lôi, và cả Vương Bách Xuyên.
Advertisement
Những vị khách có mặt ở đó đều xôn xao bàn tán, hôm nay là ngày cắt băng khánh thành mừng sự hợp tác của nhà họ Liễu và quốc tế Phong Hỏa cơ mà.
Đối thủ thời trang Sâm Uy đến đây làm gì? Làm loạn!
Chuyện thương trường mỗi người đều có năng lực riêng. Nhà họ Liễu lấy được bản hợp đồng này bằng bản lĩnh của họ, thời trang Sâm Uy cũng là một công ty lớn có tiếng, nếu đến gây rối thì đúng là không có phong độ tí nào.
Nhưng nếu không phải, không lẽ họ đến đây để chúc mừng?
Advertisement
Cũng không hợp lý.
Miếng mỡ đã dâng đến miệng còn bị nhà họ Liễu cuỗm mất, thời trang Sâm Uy còn đến chúc mừng người ta, chẳng lẽ không cảm thấy “kịch” quá à?
“Thì ra là tổng giám đốc Tôn và phó tổng giám đốc Vương. Hôm nay là ngày vui của nhà họ Liễu, hai vị có thể góp mặt đúng là vinh hạnh cho chúng tôi!”
“À phải, còn vị này là…”
Tuy bà cụ Ninh không vui, nhưng người của thời trang Sâm Uy đã đến rồi, đành phải giữ vẻ mặt hoà nhã.
“Vị này là ông Lôi của tổng công ty chúng tôi. Ông Lôi, đây là bà cụ Ninh, cũng là người có tiếng nói cao nhất của nhà họ Liễu! Ông Lôi à, phỏng chừng Liễu Y Y đánh cắp bí mật của công ty chúng ta, chính là vì bà cụ Ninh lệnh cho cô ta làm thế đấy ạ!”, Vương Bách Xuyên vừa đứng bên cạnh ông Lôi vừa nói.
Sắc mặt của bà cụ Ninh trầm xuống, “Phó tổng giám đốc Vương, cậu không chứng cứ, đừng ăn nói lung tung! Tuy nhà họ Liễu chúng tôi không bằng thời trang Sâm Uy, nhưng sẽ không để thời trang Sâm Uy