Giọng nói của ông lão ấy tuy già nua nhưng đầy uy lực, mỗi một từ đều như tiếng trống nặng nề đánh vào tim hắn ta.
Sao ông lão này lại biết mọi chuyện?
Advertisement
“Ông, ông là ai?”, Vương Bách Xuyên cảm thấy mình chẳng có bất cứ bí mật gì ở trước mặt ông ta, run rẩy cất tiếng hỏi.
“Tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là Tôn Hàn đã đắc tội với tôi! Tôi muốn cậu giúp tôi một việc. Sau khi hoàn thành, vị trí tổng giám đốc công ty chi nhánh sẽ thuộc về cậu! Ngoài ra, tôi còn có thể cho cậu thêm năm triệu!”
“Việc, việc gì?”
“Tôn Hàn có một cô bạn gái, tên là Liễu Y Y, cậu biết nhỉ…”
Advertisement
…
Vài ngày sau.
Hiếm khi Tôn Hàn mới thay Âu phục, còn chải chuốt tóc tai.
Lúc này, Tôn Hàn đang mặc một bộ Âu phục màu lam nhạt, trước ngực đính một đoá hồng đỏ, tóc vuốt ngược ra sau.
Anh toả ra sức hấp dẫn rất đặc biệt, đầy mạnh mẽ và tự tin.
Sau khi hài lòng ngắm mình trong gương, Tôn Hàn mới đi ra ngoài và lái chiếc Mercedes-Benz S chạy về phía thời trang Sâm Uy.
Hôm nay là ngày Liễu Y Y chính thức trở thành tổng giám đốc công ty chi nhánh của thời trang Sâm Uy, làm sao mà anh không đến chứ?
Thật ra, hôm nay cũng là ngày anh tạm biệt thời trang Sâm Uy.
Ngày trước, anh đồng ý làm tổng giám đốc của công ty thời trang Sâm Uy chi nhánh Giang Châu, thực chất cũng vì để bồi dưỡng Liễu Y Y, muốn giúp cô lấy lại sự tự tin và trở về con đường vốn dĩ