"Nhưng cô Liễu Y Y từ trước đến nay chưa bao giờ đi ra khỏi thành phố Giang Châu, cũng không chọc vào ai bao giờ, sao có thể đụng chạm đến thế lực bên ngoài được?"
"Đúng đấy, dù thế nào cũng không đụng chạm đến được!", Chu Lão Lục cũng nghi hoặc.
Advertisement
"E là nhằm vào tôi, liệu có phải là người của Giang Lệ không?", Tôn Hàn ngẩng đầu lên hỏi.
"Cái này... Có lẽ là không phải, Giang Lệ là một người đàn ông vô cùng kiêu ngạo, đã nói trong vòng mười năm sẽ không đặt chân đến Tây Nam thì sẽ không để đám thuộc hạ can thiệp vào nơi đây!"
"Hơn nữa, cho dù ông ta muốn đối phó cậu chủ trước thì cũng sẽ không dùng đến thủ đoạn vặt vãnh này!"
Tôn Hàn nghĩ thì thấy cũng phải. Tuy anh chưa từng gặp Giang Lệ nhưng cũng đã từng nghe thấy không ít chuyện về ông ta.
Người đàn ông đó sẽ không làm chuyện như thế này.
Advertisement
Nhưng nếu không phải ông ta thì những kẻ thù khác của anh cũng rất ít ỏi.
Nhà họ Liễu không có bản lĩnh!
Lâm Mỹ Quyên và Đường Minh Phong!
Tôn Hàn liền nhớ đến hai cái tên này ngay.
"Đi làm việc của mình đi, tôi đến biệt thự nhà họ Lâm một chuyến. Phải rồi, bắt đầu kế hoạch đối phó với Lâm Hạo đi".
"Vâng!", Từ Khang Niên nói.
....
Đèn đường bật lên.
Tôn Hàn lại quay về biệt thự nhỏ.
Mỗi lần anh quay về