*Chương có nội dung hình ảnh
Tôn Hàn bừng tỉnh từ trong dòng suy nghĩ, anh nói: "Tạm thời không cần".
"Ngoài ra, đưa cho ông chủ Đỗ một triệu tệ làm thù lao".
"Vâng".
truyen5zz.com
Sai khi La Thông và Đỗ Đào đi, Tôn Hàn quay về phòng khách sạn. Một mình anh ngồi trước cửa sổ sát đất, miếng ngọc bội treo trên ngón tay anh. Anh để nó trước mặt mà ngẩn người, không biết đang nghĩ gì.
Reng reng!
Không biết đã qua bao lâu, điện thoại để bên cạnh reo lên.
Tôn Hàn cất miếng ngọc đi. Có miếng ngọc này, khi anh muốn tìm hiểu về thân phận của mình cũng không đến mức khó khăn như mò kim đáy bể.
Trên màn hình điện thoại hiển thị một số máy lạ.
truyen5zz.com
Tôn Hàn nghe máy, sau đó nghi hoặc hỏi: "Alo, ai đó?"
"Anh, là, là anh sao?"
Trong điện thoại vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng mà run rẩy, không dám chắc chắn.
Tôn Hàn sững ra: "Tiểu Hạ?!"
Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng anh vẫn nhớ như in giọng nói này, đó chính là em gái Từ Hạ của anh!
"Anh, là anh thật, là anh thật, anh ra tù rồi sao?!". Sau khi xác định đúng là Tôn Hàn, giọng Từ Hạ trong điện thoại liền trở nên nghẹn ngào, mừng quá mà bật khóc.
"Không phải là anh thì có thể là ai? Em ở đâu, sao anh về nhà lại không gặp anh?", Tôn Hàn rất vui mừng và kích động.
Trong một gia đình đem đến cho anh toàn sự lạnh lẽo, em gái Từ Hạ là người duy nhất khiến anh thấy ấm áp.
"Em đang dạy học ở một trường cấp ba dưới huyện, hôm nay mới trở về, em ở..."
"Đợi anh, anh qua đó ngay!"
Sau khi biết em gái đã quay về Mục Thành, Tôn Hàn chỉ muốn mọc thêm một đôi cánh bay qua đó ngay lập