Ngô Tuyết Phong đã bắt đầu tin Tôn Hàn thực sự rất giàu, cũng tin rằng Tôn Hàn không đùa với cậu ta.
Chiếc đồng hồ Omega trên bàn sẽ có thể giải quyết hết tất cả vấn đề tài chính của cậu ta.
truyen5zz.com
Đến lúc đó nhà thuộc về cậu ta, xe thuộc về chính cậu ta, không cần phải lo chuyện trả nợ nữa.
Những ngày tháng sau này, cậu ta sẽ còn sống thoải mái tùy tiện hơn trước gấp nhiều lần.
Nhưng mà...
Ngô Tuyết Phong không nhận lấy chiếc đồng hồ này. Tuy rằng rất do dự nhưng cuối cùng cậu ta vẫn nhịn được.
truyen5zz.com
"Tôn Hàn, tôi không biết vì sao cậu lại giàu như vậy. Tôi cũng thấy buồn cười, một chiếc đồng hồ trên tay cậu chắc cũng ngang ngửa với số tài sản cả đời tôi kiếm được".
"Tôi cũng rất cảm ơn tối nay cậu đã mời tôi uống loại bia đắt tiền như vậy. Nói ra cũng không sợ cậu cười, tôi đã công tác mấy năm rồi, chưa đến quán bar được nhiều, hơn nữa chưa bao giờ thanh toán!"
"Cảm ơn cậu đã khuyên bảo tôi, tôi đã thấy dễ chịu hơn nhiều rồi. Nhưng đồ của cậu thì chính là của cậu!"
Tôn Hàn vô cùng kinh ngạc trước những lời nói từ tận đáy lòng của Ngô Tuyết Phong.
Với những người có mức thu nhập như của Ngô Tuyết Phong, rất hiếm có người có thể từ chối một chiếc đồng hồ quý giá đến vậy.
Phải biết là chiếc đồng hồ này còn được cho không, không phải bỏ ra bất cứ thứ gì.
Nhưng Tôn Hàn lại bật cười, một nụ cười vui vẻ.
"Cậu cười cái gì?". Tuy Ngô Tuyết Phong rất không nỡ, nhưng khi thấy Tôn Hàn bật cười thì hơi lạ.
"Tôi đang cười vì việc, nếu cậu lấy chiếc đồng hồ này thì quan hệ giữa chúng ta chỉ là bạn học bình thường mà thôi. Nhưng nếu cậu không nhận nó, sau này chúng ta sẽ là bạn bè thực sự". Tôn Hàn đang rất nghiêm túc.
Vì cái này sao!
Ngô Tuyết Phong bật cười tự giễu: "Nói như vậy thì tôi phải cảm thấy may mắn mới đúng, bởi vì được trở thành bạn của cậu mà".
"Đừng nói những chuyện này, uống bia trước đã!