Ngọa Hổ Tàng Long

Ít nhất thì người ta cũng đã hối cải.


trước sau

Lần này Tạ Viễn thậm chí còn không thể kêu đau nổi.





Bà Vương không nhìn nổi nữa, Tạ Viễn đâu phải đồ vật, đó là con trai của bà ấy mà!






Advertisement



Bà ấy liền chắn trước mặt Tạ Viễn, đau khổ cầu xin: "Cậu Tôn, Tạ Viễn biết sai rồi, nó biết sai rồi mà, cầu xin cậu tha cho nó!"





Liễu Y Y không nhẫn tâm: "Tôn Hàn, thôi bỏ đi!"





Lúc này Tôn Hàn mới thôi, anh lạnh lùng nhìn Tạ Viễn: "Có lỗi thì phải phạt, nếu lần sau anh còn bám lấy bôi nhọ Y Y, tôi không nói cho anh biết hậu quả là gì, nhưng mà anh không chịu nổi đâu!"





Khoảnh khắc ấy, trong lòng Liễu Y Y như có một lọ mật trào ra, ngọt đến nao lòng.



Advertisement






Mấy năm nay chưa từng có ai đứng ra bảo vệ cô như vậy.





Tạ Viễn oán hận nhìn hai người rời đi, nhưng dù đã đỡ đau hơn hắn ta vẫn không dám kêu gào.





Hắn ta chỉ sợ hôm nay Tôn Hàn sẽ đánh chết hắn ta.





Nhưng hắn ta thầm thề trong lòng, chuyện này chưa từng lại ở đây đâu!





Vì chuyện của Tạ Viễn mà tâm trạng Liễu Y Y hơi tệ.





Ngồi vào trong xe, Liễu Y Y nhìn Tôn Hàn bằng ánh mắt phức tạp: "Cảm ơn anh vì chuyện hôm nay!"





Tôn Hàn liếc nhìn cô, chợt cười: "Có ngày nào em không phải cảm ơn anh không?"





Liễu Y Y: "....."





Tuy không muốn thừa nhận nhưng cô cũng phải thừa nhận rằng kể từ khi Tôn Hàn xuất hiện, gần như tất cả những phiền phức cô gặp phải Tôn Hàn đều giải quyết thay cô.





Thấy Liễu Y Y cứng họng, tâm trạng Tôn Hàn trở nên rất tốt: "Được rồi, chuyện này dừng lại

ở đây. Nhưng loại người như Tạ Viễn một khi điên lên thì chuyện gì cũng có thể làm được, nếu em đã rời khỏi nơi như khu chợ đó thì đừng đến nếu không có việc gì".





Liễu Y Y gật đầu, đây là lần hiếm hoi cô không phản bác Tôn Hàn. Hôm nay Tạ Viễn vô cùng hung ác khiến cô rất sợ hãi.





Nếu không có Tôn Hàn thì hôm nay cô thực sự không biết nên đối phó với Tạ Viễn như thế nào.





Sau khi im lặng một thoáng, Liễu Y Y nghiêm túc nhìn Tôn Hàn, nói với giọng nhỏ như muỗi kêu: "Tôi tha thứ chuyện năm đó anh làm với tôi, chỉ một chút thôi".





Trái tim cô không phải sắt đá, khoảng thời gian này Tôn Hàn làm nhiều chuyện vì cô như vậy, cô đều ghi nhớ hết trong lòng.





Tuy rằng nếu như năm đó Tôn Hàn không xâm phạm cô thì cô cũng không bị đẩy đến bước đường này.





Nhưng mà, lãng tử quay đầu, ngàn vàng khó đổi.





Ít nhất thì người ta cũng đã hối cải.





Tôn Hàn đột nhiên nở nụ cười vui vẻ, anh để một tay trên vô lăng, tay kia vô thức định châm điếu thuốc, sau khi phản ứng lại mới nhận ra Liễu Y Y đang ở bên cạnh, thế nên liền kẹp điếu thuốc lên tai.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện